Những gì Cố Bồi trải qua vào lúc này là điều mà tất cả đàn ông khi nhìn thấy đều sẽ sụp đổ. Bởi vì hai người quan trọng nhất trong cuộc đời anh: mẹ và vợ anh đã đánh nhau!
Nhưng anh không những không sụp đổ lại càng không tức giận, nổi nóng, cảm giác đau đớn, mà ngược lại vô cùng nhẹ nhõm. Trong lòng anh vẫn luôn có một nút thắt, đó là việc chính tay g.i.ế.c c.h.ế.t em gái mình.
Khi đó không lâu sau khi Trác Ngôn Quân và Cố Khắc ly hôn, bà ta kết hôn với Hashimoto Juichi, hai người sinh được một cô con gái.
Cố Bồi và Cố Khắc vẫn luôn sống nương tựa lẫn nhau. Vì nhìn thấy những đứa trẻ khác đều có mẹ mà mình thì không có, anh cũng muốn có mẹ, vì thế quấn lấy Cố Khắc ầm ĩ đòi gặp mẹ.
Cho nên Cố Khắc đã liên lạc với Trác Ngôn Quân giúp anh, muốn Trác Ngôn Quân gặp anh.
Cố Bồi chờ đợi và chờ đợi, trông mong và trông mong, cuối cùng vào lễ Giáng Sinh khi anh lên năm tuổi, Trác Ngôn Quân đồng ý đón Cố Bồi cùng trải qua Giáng Sinh. Sau đó, anh chẳng những gặp được người mẹ nhớ nhung bấy lâu, còn gặp được em gái nhỏ do mẹ sinh ra.
Đương nhiên người nhà Hashimoto không thích anh, nhưng Cố Bồi lại rất thích cô em gái mới hơn một tuổi đã biết đi. Lần đầu nhìn thấy mẹ, do huyết thống mẹ con nên anh cũng rất thích mẹ, anh muốn làm cho mẹ vui vẻ, em gái vui mừng mới cho em gái ăn kẹo, chơi đùa với em ấy, chọc cho em ấy cười.
Nhưng một viên kẹo như vậy lại làm em gái bị sặc.
Anh nhìn thấy em gái trợn trắng mắt, vì thế chạy đi tìm người giúp.
Nhưng nhà Hashimoto vốn dĩ có rất nhiều người hầu, nhưng ngay lúc đó anh lại không tìm thấy một ai. Còn mẹ anh Trác Ngôn Quân cũng không biết đi đâu. Cố Bồi nhỏ bé tìm người khắp nơi, lầu trên lầu dưới.
Vào ngày lễ Giáng Sinh vui vẻ đó, mỗi một căn phòng ở nhà Hashimoto đều được mở ra, mọi TV đều được bật, âm nhạc, pháo hoa và mùi thơm của bánh táo nướng, nhưng mọi người lại không biết đi đâu, anh không tìm được ai cả.
Thế là anh lại chạy về cứu em gái nhỏ, đút nước, vỗ lưng cho em nhưng vẫn không cứu được em gái. Đến khi Hashimoto Juichi và Trác Ngôn Quân trở về, thứ họ nhìn thấy chính là cô gái nhỏ đã lạnh lẽo nằm trong lòng Cố Bồi.
Trác Ngôn Quân phẫn nộ dùng chính món quà Giáng Sinh bà ta tặng Cố Bồi là một lưỡi trượt (gắn ở đế giày trượt băng), cắt một đường trên lưng Cố Bồi. Còn Hashimoto Juichi thì nhấc anh lên và ném anh từ lầu hai xuống.
Nếu không phải đám người hầu ngăn cản, có lẽ Cố Bồi đã c.h.ế.t ngay tại nhà Hashimoto vào ngày hôm đó. Điều mà anh vĩnh viễn nhớ rõ chỉ có chiếc kẹo anh đã đút cho em gái cùng với vị của nước trà.
Sau sự việc đó, Hashimoto Juichi muốn lấy kim Huyền Thiết đến bồi thường. Nhưng bởi vì kim châm quá quý giá, Cố Khắc vẫn cự tuyệt như cũ. Nhưng mà ông ấy chuyển toàn bộ thành quả nghiên cứu thuốc cả đời của mình cho Hashimoto Juichi.
Như thế mọi việc mới ngừng lại.
Nhưng dù sao đó cũng là một mạng sống, hơn nữa bé gái đó là con gái yêu thương nhất của Hashimoto Juichi và Trác Ngôn Quân, đặc biệt là Trác Ngôn Quân đã sinh ra ba cậu con trai sau đó mới sinh ra được một mụn con gái, đó là kết tinh tình yêu của bà ta và người yêu.
Tình yêu của bà ta dành cho con gái nhiều hơn cả ba đứa con trai đầu cộng lại.
Vì thế mỗi một lễ Giáng Sinh sau đó, cuối cùng Cố Bồi cũng được như ý nguyện, có thể gặp được mẹ của mình. Nhưng thật là mỉa mai, những gì anh nhìn thấy lại là mẹ anh lại xem anh như ác quỷ mà đến trả thù.
Vào mỗi dịp Giáng Sinh kể từ khi anh lên năm tuổi, Trác Ngôn Quân đều sẽ đặc biệt đến gặp Cố Bồi một chuyến, hơn nữa sẽ để anh tận mắt chứng kiến bà ta phá hủy hết những đồ vật mà anh yêu thích và vui sướng như thế nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!