Lâm Bạch Thanh đã hiểu cuối cùng bóng ma đè nén trong lòng chồng mình là gì rồi.
Có lẽ khi Cố Bồi sáu tuổi, Trác Ngôn Quân ly hôn với Cố Khắc, mà sau khi bà tái hôn với Hashimoto Juichi thì lại sinh thêm một đứa con gái. Khi Cố Bồi đến thăm em gái thì tặng một viên kẹo nhưng đứa trẻ lại bị nghẹn chết. Đúng như Lâm Bạch Thanh đã đoán, khi đứa trẻ bị nghẹn, Cố Bồi đã rót trà mong sao cứu được em gái.
Thế nhưng anh cũng chỉ là một đứa trẻ không có kinh nghiệm gì, thế nên cuối cùng anh cũng không thể cứu được em gái.
Mà em gái cũng bị anh hại chết.
Thế nên anh mới nôn mửa khi ngửi thấy mùi trà, cả khi ăn kẹo cũng nhịn không nôn ra, run rẩy co giật.
Mà người mẹ là Trác Ngôn Quân lại hận Cố Bồi vô cùng. Thế nên sau đó, mỗi lần đến Giáng Sinh và đều đập vỡ hết đồ chơi của Cố Bồi trước mặt anh, còn suýt nữa dùng một đôi giày trượt băng cắt đứt thắt lưng của Cố Bồi.
Trác Ngôn Quân đã bỏ qua quá khứ đau khổ, còn đến đây để tha thứ cho con, vậy mà đứa con lại trốn đi không gặp bà ta, điều này làm cho Trác Ngôn Quân vô cùng tức giận, bà ta lại lay cửa sắt nói: “Đi mau, bảo Pio ra gặp tôi, nói cho nó biết bây giờ tôi đồng ý tha thứ cho nó, đây cũng là cơ hội duy nhất để được tôi tha thứ đấy.”
Lâm Bạch Thanh suy nghĩ, ôm hai tay rồi nói: “Bà là kẻ g.i.ế.c người, thế mà lại muốn tha thứ cho người bị hại à? Bà nghĩ cái gì thế?”
Trác Ngôn Quân hơi sửng sốt: “Kẻ g.i.ế.c người cái gì? Pio mới là kẻ g.i.ế.c người, nó mới là người hại c.h.ế.t con gái của tao.”
Lâm Bạch Thanh gõ vào đầu: “Chỗ này của bà có vấn đề không vậy? Nếu đứa trẻ không có năng lực hành vi thì cha mẹ phải biết chăm nó đi chứ. Bà làm mẹ mà không biết chăm sóc cho con gái mình đến nỗi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chẳng lẽ bà không phải là hung thủ sao?”
Trác Ngôn Quân cao giọng: “Mày nói khùng nói điên cái gì đấy? Nó mới là đứa đưa kẹo cho con gái tao ăn, bởi thế nên con gái tao mới bị nghẹn chết!”
“Nhưng bà là mẹ cơ mà, sao bà không dạy anh ấy là không thể đút kẹo cho trẻ con vậy?” Lâm Bạch Thanh nói chuyện rất hợp lý, cô hỏi lại: “Bà sinh nhiều con như thế, chẳng lẽ chả có chút kinh nghiệm dạy bảo nào sao?”
“Không, con gái của tao là do nó hại chết.” Trác Ngôn Quân thét lên.
Lâm Bạch Thanh lại ung dung, bình thản mà nhẹ nhàng nói: “Không, là do bà hại chết.”
Cô còn nói: “Để làm bậc cha mẹ rất khó khăn, chúng ta có thể mắc lỗi, nhưng không thể sai càng thêm sai. Bà hại c.h.ế.t con gái rồi, vậy mà còn ngược đãi con mình không thôi. Bà nói Pio là ác quỷ, sao tôi lại cảm thấy bà càng giống ác quỷ hơn vậy?”
Khi nghe cô nói xong câu này, Trác Ngôn Quân thất tha thất thểu, bà ta lui về phía sau vài bước. Thật lâu sau đó, không thể nói thêm câu nào nữa.
Lần này Trác Ngôn Quân đến rất hùng hổ là để giải quyết mối hận hại con gái của con mình dài đằng đẵng suốt hai mươi năm.
Dĩ nhiên, bởi vì Cố Bồi hại c.h.ế.t đứa con gái duy nhất của bà ta và người bà ta yêu Hashimoto Juichi nên bà ta cũng tra tấn Cố Bồi hơn mười năm, mãi cho đến khi anh trưởng thành.
Nhưng sau khi anh vào Đại Lục, rốt cuộc anh đã cưới cô gái như thế nào vậy. Cô gái này từng câu từng lời đổ hết mọi tội lỗi của Cố Bồi lên người bà ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!