Nhưng Lâm Bạch Thanh cất giọng: “Bác có chắc là khỏi rồi không?”
Cô vỗ vỗ m.ô.n.g đứa nhỏ rồi nói: “Bác gái, cái bác dùng cho bé là nội tiết tố, chỉ là tạm thời ức chế viêm nhiễm, nhưng nội tiết tố lại gây ra lắng đọng sắc tố ở bẹn của cô bé, hơn nữa nội tiết tố cũng là môi trường thích hợp cho nấm, chỉ làm cho nó sinh sôi phát triển mạnh, nó chỉ có thể ức chế tạm thời tình trạng viêm nhiễm, không những không chữa được tận gốc mà còn khiến bệnh của trẻ ngày càng trầm trọng, bé càng bị nặng, mọi người lại càng bôi nội tiết tố cho cô bé, cuối cùng tạo thành sự lắng đọng của hắc tố, cho nên vị trí bẹn của cô bé mới bị đen, hơn nữa cô bé đang trong thời kỳ phát triển, nội tiết tố còn có thể tạo thành loãng xương cho cô bé, lớn lên sẽ không cao được!”
Mẹ đứa trẻ nghe thấy cô nói như vậy sao không tức giận cho được?
Chị tức đến dựng ngược lên, hai chân mềm oặt, đứng không vững, phải dựa vào Lâm Bạch Thanh đỡ mới đứng vững.
Chị hỏi: “Bác sĩ, có thuốc nào chữa được triệt để cho con bé không, có thể chữa cả vết đen trên đùi con bé được không, nếu không…”
Nếu không thì một cô bé xinh xắn vì bà nội gây ra mà sau này khi lớn lên, vùng kín, đùi đen như thế này thì có phải sẽ rất tự ti không?
Về việc chữa nấm chân, trung y cũng có thuốc, nhưng hiệu quả khá chậm, còn tây y có rất nhiều loại thuốc trị nấm, chỉ cần kê đơn đúng, giá rất rẻ, sau này chú ý một chút, chú ý giữ vệ sinh, sẽ không tái phát.
Lâm Bạch Thanh nhìn trưởng khoa da liễu, nói: “Phiền chị kê đơn cho bé, trị nấm chân là được.”
Trưởng khoa da liễu nói: “Bây giờ phòng thuốc đóng cửa rồi, sáng mai đi, sáng sớm mai tôi kê cho.” Rồi thốt lên: “Bác sĩ Tiểu Lâm, con mắt của cô quả là khác hẳn chúng tôi, vết đen trên da con bé tôi cứ tưởng là vết bớt thật, thật không ngờ là…”
Không ngờ là chân tướng sự việc không có liên quan gì đến dâm ô, xâm hại tình dục, nhưng cũng đủ khiến người ta tức giận không nói lên lời.
Trưởng khoa nhi cũng tự trách mình vì mới vừa rồi bà ta còn trách Cố Bồi nghiêm trọng hóa vấn đề, nhiều chuyện.
Lúc này nghĩ, mặc dù không phải dâm ô nhưng một đứa trẻ bị nhiễm nấm chân, vừa bị mọc mụn nhọt vừa lở loét sẽ ngứa ngáy đến thế nào, khó chịu đến thế nào?
Còn bà ta một trưởng khoa nhi đã gần 50 tuổi mà về mảng khám và điều trị bệnh lại không kinh nghiệm bằng một bác sĩ trẻ như Lâm Bạch Thanh, thật đáng xấu hổ.
Mặc dù bọn họ là bác sĩ nhưng bà cũng là quân nhân nên phong cách làm việc rất thẳng thắn, không thích vòng vo, cho nên trưởng khoa nhi đã nói thẳng với Lâm Bạch Thanh: “Tôi sẽ phải xem xét kỹ lại bệnh của đứa trẻ này ngày hôm nay, cũng phải cảm ơn bác sĩ Lâm đã chỉ giáo.”
Rồi lại nhìn trưởng khoa da liễu: “Nội tiết tố sẽ tạo thành hắc tố lắng đọng, đây chắc hẳn là kiến thức cơ bản của khoa da liễu rồi, khám xét bao lâu lại để một bác sĩ trung y nhắc nhở cô, khoa da liễu các người làm ăn kiểu gì đấy?”
Lâm Bạch Thanh vội vàng nói: “Không trách chị ấy được ạ, hiện nay thuốc nội tiết tố mới được đưa ra thị trường, một số bác sĩ không có chuyên môn ở các phòng khám nhỏ thấy tác dụng nhanh nên quen lạm dụng, mọi người cứ trách cứ lẫn nhau cũng không giải quyết vấn đề gì, hy vọng đất nước có thể nhanh chóng ban hành chính sách, đưa ra quy chuẩn cho thị trường.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!