Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Lâm Bạch Thanh có thói quen là cô sẽ thăm khám những bệnh nhân nghiêm trọng nhất vào ba số đầu tiên mỗi buổi sáng, cho nên sau khi đi qua hành lang xem xét bệnh nhân, cô đã chọn được ba người, cô nháy mắt ra hiệu cho Tiểu Thanh để mấy người đó vào trước.

Vừa vào cửa, cô nghe thấy tiếng chuông điện thoại, sau khi bắt máy, giọng Sở Xuân Đình vang lên: “Xem ra cháu gái nhà ông đang đi làm.”

Lâm Bạch Thanh ra hiệu cho bệnh nhân đi vào ngồi xuống, cô đẩy gối bắt mạch qua, yêu cầu người đó bắt mạch trên đó.

Cô nói với ông cụ: “Cháu đã mở cửa từ sáng sớm, có mấy chục bệnh nhân đang chờ, nếu không có việc gì thì cháu cúp máy trước.”

Sở Xuân Đình cười đáp: “Là chuyện quan trọng, là chuyện về mẹ cháu.” Sau đó ông cụ nói tiếp: “Tin tức từ Sở Cảnh sát thành phố cảng, bọn họ sẽ cung cấp một phần chứng cứ của vụ án “Người đàn bà rắn rết A Hoa” cho cơ quan điều tra, nó phủ định nguyên nhân ban đầu của cái c.h.ế.t ấy, mà “Người đàn bà rắn rết A Hoa” được xác định là tự vệ căn cứ theo chứng cứ được đưa ra.”

Lâm Bạch Thanh bắt mạch bệnh nhân và hỏi: “Vậy họ định khởi tố Trương Tử Cường sao?”

Sở Xuân Đình cười: “Dĩ nhiên dấu vân tay đã được thay đổi từ lâu. Họ tìm thấy một tên xã hội đen đã c.h.ế.t có nhiều tiền án và đổ tội cho tên xã hội đen đó.”

Ông cụ nói tiếp: “Có phải là chuyện ngoài ý muốn hay không thì không rõ, nhưng Sở Cảnh sát thành phố cảng xem mạng người như cỏ rác, làm c.h.ế.t oan một mạng người.”

Thật ra Lâm Bạch Thanh cũng không ngạc nhiên khi nghe được chuyện này.

Bởi vì ở kiếp trước, Trương Tử Cường đã cướp hai mươi triệu đô la Hồng Kông ở thành phố cảng trong vài năm.

Nếu đổi sang tiền tệ trong nước thì khoảng hơn tám mươi triệu.

Ông ta là một cỗ máy in tiền biết đi, cảnh sát thành phố cảng sao lại dám động vào ông ta.

Song hiếm khi họ sẵn sàng tìm người chịu trách nhiệm và xóa bỏ mọi cáo buộc cho Thẩm Khánh Nghi.

Và sau khi để người khác chịu trách nhiệm, Thẩm Khánh Nghi không cần lo lắng về an toàn của bản thân dù bà ấy có quay lại thành phố cảng.

Đây chẳng những là chuyện quan trọng, mà còn là chuyện tốt đáng được nhắc đến.

Đúng lúc đoàn khảo CIBA sát vẫn đang ở Thủ Đô, vì không có số điện thoại của Thẩm Khánh Nghi nên Lâm Bạch Thanh đành phải cúp điện thoại, sau đó cô vội vàng gọi cho Cố Bồi để anh báo lại cho Thẩm Khánh Nghi rằng bây giờ bà ấy có thể liên hệ với cảnh sát thành phố cảng để xóa án.

Một khi vụ án được làm sáng tỏ, bà ấy sẽ được tự do và có thể đi du lịch vòng quanh thế giới mà không cần phải lo lắng sẽ bị bắt giữ.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Bạch Thanh nhìn khuôn mặt của bệnh nhân trước mặt.

Đó là một người đàn ông trung niên, nhìn vào cách ăn mặc thì có lẽ ông ấy là ngư dân hoặc thủy thủ.

Đang trong giờ làm việc mà bác sĩ lại gọi điện thoại nói chuyện như vậy, nếu là bệnh nhân khác chắc hẳn sẽ tức giận.

Song người này lại nở nụ cười mỉa mai, hỏi: “Bác sĩ ơi, cô khám xem tôi còn sống được bao lâu nữa, có cần phải uống thuốc nữa không?”

Ông ấy mặc bộ đồ màu cam như đồ thủy thủ, nó được giặt sạch sẽ và không có mùi gì cả.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!