Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Không biết Cố Bồi và Sở Xuân Đình đang nói gì mà mãi đến khi Lâm Bạch Thanh gõ cửa kêu ăn cơm hai người mới ra ngoài.

Dưới lầu khách sạn có một nhà hàng hải sản Trung Hoa, họ đến đó ăn cơm, để đề phòng Đổng Giai Thiến giành trả tiền nên Lâm Bạch Thanh nhét cho nhân viên phục vụ mười đồng Hồng Kông tiền boa, đã trả tiền cơm từ trước rồi.

Nhà hàng Trung Hoa ở tầng hai, gần cửa sổ, lúc ăn Cố Bồi luôn lơ đễnh nhìn ra ngoài đó.

Sau khi Sở Xuân Đình chắc rằng điện thoại di động của Lâm Bạch Thanh không gọi điện thoại ở thành phố cảng được thì ôm sổ danh bạ của ông ta, luôn ở quầy bar gọi điện thoại cho người khác, mãi đến khi món được bưng lên mới quay lại.

Hôm nay Lâm Bạch Thanh hào phóng, gọi chim bồ câu nướng, gà muối, bào ngư, còn gọi một con cá mú đỏ, một phần cua xào ớt to đùng, cả bàn lớn đầy món ngon tốn hơn năm trăm đồng là doanh thu mười ngày của Linh Đan Đường.

Cố Bồi và Sở Xuân Đình đều không tập trung ăn cơm.

Sở Xuân Đình như đang suy tư điều gì, mà Cố Bồi thì luôn không rời mắt khỏi Sở Cảnh sát.

Trước khi đến Lâm Bạch Thanh đoán là vụ án khá phức tạp, có thể hiểu cho họ.

Nhưng Đổng Giai Thiến không hiểu, cô ta thử trò chuyện với Cố Bồi, thấy đối phương không quan tâm nên cô ta lại quấn lấy hỏi Lâm Bạch Thanh: “Cô Lâm, bình thường sĩ quan Cố cũng vậy sao, luôn lơ đãng ấy.”

Lâm Bạch Thanh nói: “Chúng ta ăn của chúng ta, mặc kệ họ.”

“Chẳng lẽ lúc ăn cơm trước giờ hai người đều không nói chuyện, cũng sẽ không thảo luận mùi vị đồ ngon có ngon không à?” Đổng Giai Thiến lại hỏi.

Lâm Bạch Thanh kiên nhẫn nói: “Nếu là cơm tôi nấu, dù không ngon anh ấy cũng phải ăn, không cần thảo luận.”

Cô phiền nhất là khó lắm mới xuống bếp nấu bữa cơm, đàn ông lại muốn kén cá chọn canh, kiếp trước Cố Vệ Quốc là như thế, hễ ăn cơm thì dạy dỗ, Lâm Bạch Thanh cũng không thể khống chế, lật bàn đánh người.

Cố Bồi thì khác, cô nấu gì thì ăn đó, cũng chưa từng dạy bảo.

Nhưng Đổng Giai Thiến nghe thì không thể tin nổi: “Nếu là món chú ấy không thích thì sao, chẳng lẽ chú ấy không thể biểu đạt sở thích và nhu cầu cơ bản trước mặt cô Lâm sao?”

Lâm Bạch Thanh ngồi đối diện Cố Bồi, đột nhiên anh đạp nhẹ lên giày cô dưới bàn.

Nhìn theo ánh mắt anh, trên phố người đông, nhưng Lâm Bạch Thanh không nhìn ra điều gì khác thường.

Cô không hiểu đã xảy ra chuyện gì nhưng muốn kết thúc cuộc trò chuyện, bèn nói với Đổng Giai Thiến: “Nếu là cơm tôi nấu, anh ấy chỉ có lựa chọn ăn hay không, không có chuyện thích hay không.”

Nhưng Đổng Giai Thiến không muốn kết thúc, lại nói: “Vậy nếu trong lòng chú ấy không thích thì sao?”

Sở Xuân Đình không chịu nổi nữa, chen vào một câu: “Đánh thằng bé, đánh một trận là xong.”

Cuối cùng Đổng Giai Thiến cũng im miệng, nhưng cô ta nhìn vợ của sĩ quan đại lục, lại nhìn ông lão râu đỏ, chắc trong lòng đang nghĩ hai người này tuyệt đối điên rồi, nếu không thì sao lại có thể đối xử với sĩ quan Cố nho nhã đẹp trai như thế.

Mà ngay lúc này, điện thoại di động của Đổng Giai Thiến vang lên. Cô ta bắt máy: “Alo, cha ạ.”

“Con đang ở chung với nhóm người đại lục sao, mọi người đang ở đâu?” Cảnh sát Đổng hỏi.

Đổng Giai Thiến nói: “Đối diện Sở Cảnh sát, ngỗng quay Tôn Ký.” Lại nói: “Cha có việc ạ?”

Lâm Bạch Thanh thấy rồi, lúc nãy người giám sát cấp cao và cảnh sát Đổng ra ngoài chung với nhau, nhìn nhìn nhà hàng Trung Hoa đối diện, sau đó thì có sáu người thanh niên đi qua đây.

Mà vị giám sát cấp cao kia lại khoanh tay đứng đối diện nhà hàng Trung Hoa.

Cố Bồi nhét một bức thư qua từ dưới bàn, nói nhỏ: “Thanh Thanh, em đi từ cửa sau.”

Nhưng Sở Xuân Đình lại nói: “Chờ đã, tôi đoán con bé không đi được đâu.”

Nếu là sáu người, bên dưới hai cửa ra vào sẽ có hai người canh, bốn người lên đây, quả thật Lâm Bạch Thanh không đi được.

Cố Bồi ra hiệu cho Lâm Bạch Thanh: “Em ra bàn trong góc chờ bọn anh.”

“Xảy ra chuyện gì rồi?” Đổng Giai Thiến chẳng hiểu gì.

Mà lúc này cảnh sát Đổng đã lên tới, xông thẳng đến Cố Bồi cười hàn huyên: “Thức ăn hợp khẩu vị chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!