Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Lâm Bạch Thanh được sống lại, tuy được sống thêm một kiếp nhưng lúc nào cô cũng bị ông cụ xảo trá, lòng dạ thâm sâu này chọc cho tức muốn nổ phổi.

Nhưng khó được khi cụ già kiêu ngạo này chịu cúi đầu, bằng lòng hòa giải với Liễu Liên Chi.

Và khi họ hòa giải, việc này đều sẽ có lợi rất lớn cho cô và cả Linh Đan Đường. Do đó, nếu ông cụ đã có ý, đương nhiên Lâm Bạch Thanh sẽ tạo điều kiện, nhưng không phải hôm nay, hôm nay không thích hợp.

Bởi vậy cô nói: “Hôm nay thì không được, với lại chuyện này ông không giải quyết được. Cứ để tôi, tôi sẽ nói giúp cho ông, khi nào tạm ổn, tôi sẽ gọi ông tới, ông nhận lỗi là chuyện này sẽ xong.”

Ông cụ không tin: “Bà ấy hận ông thấu xương, sao có thể vì đôi lời của cháu là bà ấy chịu tha thứ chứ?”

Lâm Bạch Thanh hỏi ngược lại: “Nếu như tôi có thể thuyết phục được bà ấy, để bà ấy tha thứ cho ông thì sao?”

Ông cụ tỏ vẻ không tin, xua tay: “Không thể nào, chắc chắn không thể.”

Nhưng đã bị cháu gái nhìn thấu mưu ma chước quỷ nên ông ta cũng thôi, bèn nhẹ giọng bảo: “Lên xe đi, để ông đưa cháu qua đó.”

Đợi Lâm Bạch Thanh lên xe, ông ta nói tiếp: “Ở thành phố cảng này đến cảnh sát cũng là đàn em của các ông trùm băng đảng, nắm trùm cả hai giới đen trắng. Nếu thật sự muốn làm việc, với mối quan hệ bình thường gần như không thể nào, nhưng mấy ông trùm bên đó đều đến từ Đông Hải, đều từng là cấp dưới của ông. Một khi ông ra mặt, họ nhất định sẽ nể mặt ông. Cháu cứ bàn bạc với Liễu Liên Chi trước đi, khi nào muốn đi Hồng Kông thì gọi cho ông, ông sẽ đi cùng.”

Nhìn đi kìa, cho dù bà ngoại không tha thứ cho ông ta, việc cần giúp thì ông ta vẫn phải giúp đấy thôi.

Cụ già xấu xa này, người chẳng có nổi mấy lạng thịt, ấy thế mà bụng dạ lại rất mưu mô. Lâm Bạch Thanh gật đầu, sau đó không để ý tới ông ta nữa. Sở Xuân Đình hỏi tài xế: “Tiểu Lý, đồ đâu?”

Tài xế đáp: “Bên cạnh tay ông đấy ạ.”

Dẫu sao Sở Xuân Đình cũng già rồi, tay chân không được linh hoạt, mò mẫm tìm một lúc, Lâm Bạch Thanh đành phải rút cái hộp từ bên cạnh ra.

Một cái hộp to bằng viên gạch, bên trên có hình một chiếc điện thoại cầm tay đời cũ.

Mở hộp ra xem, trong hộp là một chiếc điện thoại cầm tay màu vàng nâu nặng bằng viên gạch. Thứ này rất thường thấy trong phim Hồng Kông, nhưng vì quá đắt nên ở Đông Hải cực kỳ ít người có nó.

“Là cái mà chú Hai cháu cũng có ấy, điện thoại cầm tay, sau này ông muốn tìm cháu cũng dễ hơn.” Dứt lời, ông cụ vờ như không quan tâm: “Nếu như cháu chê đồ của ông cụ đáng ghét này mua, không muốn dùng thì cứ bỏ đi, chẳng sao hết!”

Tặng cho cô, lại còn không để bụng cô vứt đi?

Tài xế cười nói: “Ông Sở, đó là điện thoại cầm tay, hơn mười nghìn đồng đấy, ai nỡ bỏ nó cơ chứ.”

Sở Xuân Đình bĩu môi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi bằng giọng điệu thương lượng: “Lấy dùng đi, đừng bỏ.” Thật ra bà ngoại cho Lâm Bạch Thanh khá nhiều tiền, cô cũng có thể tự mua điện thoại cầm tay.

Nhưng một người đã từng tiếp xúc với điện thoại thông minh, nhìn viên gạch to như thế mà tốn hơn mười nghìn đồng, cô thực sự không nỡ bỏ tiền ra mua nó. Có điều hôm nay coi như nể mặt ông cụ, Lâm Bạch Thanh sẽ nhận đồ.

Cô lấy điện thoại ra khỏi hộp, thấy nó đã khởi động máy, bèn gọi vào số điện thoại nhà Sở Xuân Đình ngay trước mặt ông ta, nghe thấy giọng bác gái Thạch, cô nhẹ nhàng nói: “A lô, bác gái Thạch, là tôi đây, bác sĩ Tiểu Lâm.”

“Bác sĩ Tiểu Lâm, ngày nào ông cụ cũng nhắc tới cô, cô có khỏe không?” Bác gái Thạch cười hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!