Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Ông cụ mặc một bộ vải sợi gai cổ tròn màu nâu, đeo một cặp kính viễn thị thủy tinh màu trà gọng vàng, vắt chéo hai chân nhìn cô cháu gái nhỏ, cười tít mắt vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh.

Lâm Bạch Thanh quay lại nhìn Liễu Yến.

Liễu Yến xoa xoa đầu, cười mỉa mai: “Thật ra việc mua vé máy bay lúc đầu là do ông Sở liên lạc giúp tôi.”

Vì vậy anh ta được xem như là một người trung gian, kiếm được một khoản tiền sau đó còn bán cô đi.

Thấy cháu gái ngồi xuống, Sở Xuân Đình nói: “Tuy chân ông đi đứng không được tiện nhưng ông sẽ không làm liên luỵ cháu đâu.”

Ông ta lại nói: “Tên nghiệp chướng đó rất xảo quyệt, nó cũng coi như là một con rắn độc ở SF, ông đi theo cháu sẽ an toàn hơn.”

Thấy Lâm Bạch Thanh im lặng từ đầu đến cuối, ông ta lại nói: “Mặc dù tiếng Anh của ông bình thường thôi nhưng ông có thể phiên dịch những câu nói đơn giản hàng ngày giúp cháu, cháu sẽ hiểu được chút ít, đúng không?”

Khi con người già đi thật sự rất đáng thương, dù ông ta vừa có sức mạnh vừa có thủ đoạn thì ông ta cũng lo lắng con cháu sẽ chê mình là gánh nặng.

Đúng lúc này, hàng ghế phía sau có một cậu thanh niên vỗ vỗ vào lưng ghế, chào một tiếng, dùng tiếng Anh hỏi Lâm Bạch Thanh: “Tôi có thể đặt vali lên giá để hành lý giúp cô không?”

Chiếc vali lớn đã được ký gửi, Lâm Bạch Thanh chỉ có một chiếc ba lô trên tay, cô nói một câu: “Thank you, but I want to do it myself.” (Cảm ơn, nhưng tôi muốn tự làm.) Nói xong cô đứng dậy đặt chiếc ba lô lên giá.

Chàng trai ngồi hàng sau lại ngồi xuống.

Sở Xuân Đình ngạc nhiên: “Thanh Thanh, cháu biết nói tiếng Anh sao?”

“Biết một chút, trên đường đừng làm phiền tôi, tôi phải đọc sách một chút.” Lâm Bạch Thanh nói.

“Cháu cứ bận việc của cháu đi, ông không làm phiền cháu đâu.” Sở Xuân Đình nói xong lại hỏi: “Có cần ông nhờ tiếp viên điều chỉnh ghế ngồi cho thoải mái hơn không?”

“Không cần, còn nữa, tự tôi cũng có thể điều chỉnh được.” Lâm Bạch Thanh nói. Sở Xuân Đình gật đầu: “Cháu biết điều chỉnh là được rồi.”

Đây là một chuyến bay rất dài, phải bay cả một ngày một đêm, đây cũng là khoảng thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi mà Lâm Bạch Thanh có được, cô đoán có lẽ bệnh của Tiểu Nhã sẽ hơi khó chữa nên cô đã mang theo một cuốn &LTS;ách lược các triệu chứng phức tạp> trong bộ &LTC;ảnh Nhạc toàn thư>, trong này có các triệu chứng tắc nghẽn kinh lạc toàn thân cũng như diễn biến của các triệu chứng khác nhau sau khi bị tắc nghẽn kinh lạc và phương pháp điều trị.

Kinh lạc bị tắc nghẽn sẽ sinh ra khối u, mà khối u là thứ mà y học hiện đại không cách nào chữa trị được. Cũng không biết đứa nhỏ đó có vấn đề ở chỗ nào nhưng cô cần phải ôn thuộc cuốn sách này trước.

Sách cổ thường rất tối nghĩa khó hiểu, trên máy bay có rất nhiều trẻ nhỏ, trẻ nhỏ lại không quen với môi trường, hoặc là say máy bay, khó thở, hoặc là khóc lóc, còn có một vài đứa trẻ năng động, phấn khích la hét inh ỏi.

Mặc dù giữa hạng thương gia và hạng phổ thông cách nhau một tấm rèm nhưng tiếng ồn cứ dồn dập ập đến.

Mà chuyến bay này phải ngồi tận 24 tiếng.

Sở Xuân Đình là một người lớn tuổi, ông ta đã trải qua rất nhiều việc trên đời, chỉ cần nhắm mắt lại là có thể bỏ mặc mọi tiếng ồn.

Nhưng Lâm Bạch Thanh đọc sách được một lúc thì bị phân tâm bởi những tiếng ồn đó.

Không biết có phải do tối hôm qua cô bị giày vò quá mệt hay không, cô có hơi say máy bay.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!