Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Hôm nay tâm trạng Mục Thành Dương rất tệ, vừa định nói không đi nữa thì lại nghe thấy Lâm Bạch Thanh nói: “Muốn đi chơi thì đi chơi đi, có việc gì thì trên đường đi từ từ nói, hôm nay chị cũng có hẹn mà.”

Tiểu Thanh càng ngơ ngác: “Anh rể đi công tác hai ngày nay, chị hẹn ai vậy, chị muốn ra ngoài với ai?” Cô bé này cái gì cũng tốt, chỉ có cái tật hỏi nhiều, lúc nào cũng có một loạt các câu hỏi tại sao.

Lâm Bạch Thanh đang định giải thích thì có người vừa cười vừa đi vào dược đường nói: “Con bé còn có thể hẹn với ai được nữa, hẹn tôi chứ ai.”

Nếu như là mùa đông, mọi người đều mặc áo hai lớp thì người vừa đến mặc một chiếc áo khoác cổ tròn bằng vải bông và vải lanh màu vàng nâu, với mái tóc bạc trắng và đôi lông mày tím, nụ cười rạng rỡ, đó là Sở Xuân Đình.

Mục Thành Dương vừa thấy liền chào hỏi: “Ông Sở.” Rồi nói: “Vừa nãy tôi thấy ông ở Cục công an, sao giờ ông mới về?”

Sở Xuân Đình cười nói: “Các câu làm gì thì làm đi, ông có chút việc muốn nói chuyện riêng với Thanh Thanh.” Thực ra hôm nay Sở Xuân Đình đã đến dược đường từ sớm, nhưng từ đầu đến giờ không nói năng gì.

Sau đó ông cũng đã đến Cục công an, Mục Thành Dương viết xong biên bản là về, nhưng Sở Xuân Đình không về.

Ông ta ở Cục công an để theo dõi vụ án. Loại người như ông lão này làm việc gì cũng có thủ đoạn và phương pháp riêng của ông ta, trong lòng Mục Thành Dương lờ mờ cảm thấy e là ông lão sẽ nuốt không trôi cục tức này, muốn bàn bạc với Lâm Bạch Thanh xem nên làm thế nào.

Việc đó chắc chắn phải nói chuyện riêng, Mục Thành Dương liền đưa Tiểu Thanh đi, hai người ra ngoài đi chơi.

Sở Xuân Đình đợi cho đến khi Lâm Bạch Thanh thu dọn quầy xong, đóng cửa rồi mới nói: “Ông đưa cháu đi ăn đồ Tây nhé?”

Lâm Bạch Thanh rầu rĩ: “Tôi không muốn ăn, muốn về nhà, không muốn ăn cơm.”

Sở Xuân Đình lấy điện thoại di động ra rồi nói nhẹ nhàng đến lạ thường: “Vậy ông gọi điện thoại cho cháu gọi đồ ăn nhé, ở gần đây có một đầu bếp giỏi, ông gọi một cuộc điện thoại là anh ta sẽ gửi đồ ăn đến ngay.”

Đối với con cháu mình, khi tâm trạng con cháu mình không tốt, người già thường sẽ phải tìm mọi cách khiến cho con cháu mình vui trở lại. Đương nhiên, ông ta cũng phải nhanh chóng phân tích tin tức mà mình nghe được cho cháu gái nghe.

Ông ta nói: “Hiện tại, tổng cộng có ba người nước N ở Trung Quốc, tất cả đều là bác sĩ trung y có visa du lịch, có một người có vết sẹo trên đầu, họ của ông ta là Hashimoto, theo lời thú nhận của chính ông ta, ông ta đã mở một phòng khám ở một nơi tên là Nara. Theo ông thấy, ông ta chính là kẻ chủ mưu.

Lâm Bạch Thanh phân tích cũng thấy thế, người có vết sẹo trên đầu là chủ mưu.

Ở phương diện khác chưa thử qua trình độ thì không biết, nhưng Lâm Bạch Thanh từng thử qua cổ tay của ông ta, lực rất mạnh, chứng tỏ ông ta là một bác sĩ châm cứu lâu năm có tay nghề rất tốt.

Lâm Bạc Thanh hỏi tiếp: “Ông ta bao nhiêu tuổi rồi, quê ở đâu, phòng khám ông ta mở tên là gì?”

Sở Xuân Đình đã đặc biệt hỏi thông tin ở Cục công an, còn chép vào cuốn sổ tay, lúc này ông ta rút sổ tay mở ra xem rồi trả lời: “Thị trấn Kasugano, thành phố Nara, theo hộ chiếu thì năm nay ông ta 75 tuổi, tạm thời mới nghe ngóng được tưng đây, thông tin khác vẫn phải chờ mấy hôm, ông đang nhờ bạn bè hỏi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!