Pín hải cẩu của Lâm Bạch Thanh tạm thời chưa có ai hỏi thăm, nhưng sâm núi của ông lão bên người lại có người không ngừng tới hỏi.
Ông lão này rất biết cách làm ăn, giá cả sâm bán ra đều giống nhau, củ lớn củ nhỏ đều có giá ba mươi đồng.
Cách ăn nói của ông ấy chậm rãi có đầu có cuối, chỉ cần có người tới hỏi, ông ấy sẽ nâng củ nhân sâm lên, miêu tả rõ bốn đặc điểm quan trọng: “thân”, “da”, “râu” và “đường vân”. Sau đó ông ấy lại nói về công hiệu của nhân sâm, phương pháp sử dụng, còn thuận tiện nói vài lời như ấn đường của vị ông chủ này đang tỏa sáng, vừa nhìn đã biết vận may tiền bạc sắp tới nhà, sắc mặt ông chủ rất hồng hào, xem ra thận rất tốt, đủ các loại lời nói cát tường.
Mấy vị nhà giàu mới nổi thích nghe những lời này nhất nên nhân sâm của ông lão bán vô cùng chạy hàng.
Trong tay ông ấy có mấy cây sâm núi, nhưng được chia thành hai phần đặt ở trong hòm, một bên là sâm trồng trong vườn nhà, một bên là sâm trồng trong rừng. Bàn tay ông ấy cực nhanh, thỉnh thoảng sẽ thay đổi thêm bớt một phen, thật thật giả giả, giả giả thật thật.
Chờ đến khi đàm phán giá tiền xong xuôi, ông ấy sẽ không giấu giếm nữa, bỏ cả sâm hoang dã, sâm nhà trồng và sâm trồng trong rừng cho khách hàng lựa chọn.
Lâm Bạch Thanh nhanh chóng phát hiện ra một quy luật, chỉ cần là người yêu thích dưỡng sinh đều lựa chọn nhân sâm được trồng trong rừng.
Mà nhân sâm nhóm ông chủ nhà giàu mới nổi chọn đều là những củ béo béo mập mập, là loại sâm được trồng trong vườn nhà, trông không khác gì những cây củ cải.
Ông lão bán sâm gần hết buổi mà không hề tổn thất một cây sâm có tuổi nào.
Lúc này có một người phụ nữ ôm con, mặt mày ủ rũ, há miệng đã lập tức mặc cả, c.h.é.m giá từ ba mươi đồng xuống còn mười đồng, cũng không thèm chọn lựa thêm, chỉ tùy tiện nhặt một cây sâm béo trồng trong vườn nhà rồi đi thẳng. Thế nhưng ông lão nhanh tay lẹ mắt, đã thay đổi cây sâm này thành loại sâm hoang dã, mà đó cũng là cây sâm núi duy nhất ông lão đã bán đi trong ngày hôm nay và còn là do ông ấy chủ động bán.
Lâm Bạch Thanh tới đây làm ăn, còn chưa kịp khai trương đã bị người bán hàng bên cạnh hấp dẫn sự chú ý, mải hóng đến hứng thú dạt dào.
Cuối cùng ông lão cũng bán hàng xong, tủm tỉm cười nói: “Cháu cũng đến đây kiếm chút của nổi đấy à?”
Lâm Bạch Thanh thật thà gật đầu: “Vâng ạ.”
“Những thứ này của cháu ông đều muốn, một cây ông trả giá thế này, cháu thấy sao?” Ông lão duỗi năm ngón tay ra.
Một cây pín hải cẩu bán với giá năm mươi đồng thật ra đã là giá quá rẻ, dù sao đây cũng là hàng nhập khẩu, hàng trong nước cũng đã phải bán ra với giá ba mươi đồng một cây rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!