Hai người đi lên lầu, nhưng không nhìn thấy Liễu Liên Chi.
Không phải là bà ngoại không muốn gặp cháu gái, mà là tim của bà ấy vốn đã có vấn đề, bệnh nhân nhập viện, trước hết phải đi kiểm tra định kỳ.
Cho nên cơm nước xong đã bị đẩy đi làm kiểm tra rồi.
Hôm nay người trực ban ở trung tâm điều dưỡng là Mã Tú Cần, chuyện cô ta bị Mã Bảo Trung quấy rồi đã xảy ra lâu rồi, nhưng tên cặn bã quấy rối mình gặp xui xẻo nên chắc chắn tâm trạng của cô ta rất tốt, nét mặt toả sáng.
“Giáo sư Liễu vừa mới đi kiểm tra định kỳ rồi, phải ít nhất một tiếng mới quay về, hay là hai người đi về trước đi, ngày mai lại đến, hoặc là ở trong phòng bệnh của bà ấy chờ cũng được, bên trong và bên ngoài phòng bệnh đều có giường, nếu hai người muốn ngủ cùng nhau, tối ở lại đây cũng không thành vấn đề.” Mã Tú Cần cười nói.
Linh Đan Đường sắp khai trương, Lâm Bạch Thanh bận bịu chuyện khai trương, mà cơ thể của bà ngoại có thể chống đỡ bà ấy đi đến Linh Đan Đường, bà ấy còn có tài xế, mỗi ngày đi một chuyến cũng không phiền phức, cho nên hôm nay cô phải bàn bạc với bà ngoại một chút về lần châm cứu kế tiếp, tất nhiên phải chờ bà ấy, vậy nên cô kéo Cố Bồi trở về phòng bệnh.
Phòng bệnh của trung tâm điều dưỡng có một phòng bệnh và một phòng khách, trong phòng bệnh có giường, phòng khách có ghế sofa, cũng có thể xem là giường ngủ.
Hai người ngồi lên ghế sofa, Lâm Bạch Thanh nhún nhún mông, phát hiện chất lượng của ghế sofa này khá tốt.
Hình như hôm nay Cố Bồi có tâm sự, ngón tay gõ lên lưng ghế, nhưng vẫn không lên tiếng.
Lâm Bạch Thanh tưởng rằng anh bị áp lực vì lời hứa tối hôm qua, nghĩ đến việc vậy mà anh lại âm thầm xem video khiêu dâm, đoán chừng anh đang ấp ủ cảm xúc, lập tức càng cảm thấy buồn cười.
Nhưng thật ra bây giờ suy nghĩ của Cố Bồi không phải là ‘được’ hay ‘không được’.
Là thế này, Mã Bảo Trung hại Sở Xuân Đình tổn thất một lượng lớn đồ cổ, còn hại c.h.ế.t con của ông cụ, nếu đã xác định được hung thủ, ông cụ sẽ không chỉ khiến cho Mã Bảo Trung tàn phế là xong việc.
Công an chỉ biết suy đoán tình tiết vụ án dựa theo chứng cứ hiện có, nhưng Sở Xuân Đình thì không, ông cụ sẽ đi nghe ngóng các mối quan hệ của Mã Bảo Trung từ các phương diện, tìm nhược điểm của ông ta, bóp chặt nhược điểm của ông ta khiến ông ta sống không bằng chết.
Mà sau khi ông cụ nghe ngóng liền phát hiện quả thật Mã Bảo Trung có bồ nhí, hơn nữa ở bên ngoài còn có con riêng là con trai, Sở Xuân Đình là một thương nhân, mọi việc phải nói đến đầu tư và lợi ích.
Đôi mắt của ông cụ rất tinh, nhìn ra được tình cảm của Lâm Bạch Thanh đối với người dì không có quan hệ huyết thống là Thẩm Khánh Hà còn thắm thiết hơn so với người ông nội ruột này, cô thà tiếp nhận người không có quan hệ huyết thống cũng không muốn tiếp nhận người ông nội là ông cụ.
Ông cụ không dám nói chuyện trực tiếp với Lâm Bạch Thanh, sợ sẽ xảy ra tranh cãi, sau này cô sẽ không để ý đến ông cụ nữa.
Thế nên ông cụ gọi điện thoại cho Cố Bồi, bảo anh thử chuyển lời cho Lâm Bạch Thanh: ông cụ có thể công bố tất cả tin tức về bồ nhí của Mã Bảo Trung và đứa con của bố nhí ra bên ngoài, nhưng ông cụ có một điều kiện, đó là Lâm Bạch Thanh phải sửa họ, thêm chữ Sơ vào phía dưới chữ Lâm. *
*Trong tiếng Trung, nếu đặt chữ Sơ (疋) ở bên dưới chữ Lâm (林) thì sẽ biến thành chữ Sở (楚), ở đây ý muốn nói là đổi họ Lâm thành họ Sở.