Lâm Bạch Thanh cẩn thận ẩn thử vào phần vai của bà ngoại, phát hiện bà ấy không chỉ rất gầy mà vấn đề ở vai cũng vô cùng nghiêm trọng. Cơ bắp đã sắp dính lại thành một cục, khí huyết trên lưng toàn bộ đều cứng nhắc.
So với tim thì cơn đau do viêm khớp vai càng đau hơn, cái này sẽ làm cho bà ấy vô cùng đau đớn.
Nhưng vai không phải một sớm một chiều là có thể chữa khỏi, cũng không có cách để cô nhanh chóng thể hiện trình độ của mình.
Vừa muốn giảm đau giúp bà ngoại còn vừa phải thể hiện được kỹ thuật châm cứu của mình, Lâm Bạch Thanh phải làm thế nào bây giờ?
Suy nghĩ một lúc, Lâm Bạch Thanh khử trùng da cho bà ngoài, khử trùng cho kim châm cứu, nháy mắt kim châm cứu đã chuẩn bị xong.
Tuy rằng Liễu Liên Chi không phải bác sĩ nhưng bà ấy cũng hiểu một chút về việc châm cứu, vừa liếc mắt nhìn thấy, kinh ngạc hỏi: “Bác sĩ, với sự hiểu biết của tôi về châm cứu thì chỗ này huyệt vị, hình như sai chỗ rồi.”
Hai người của sản xuất thuốc Đông Hải kia đứng ngoài cửa, vừa nghe thấy sai chỗ đã lập tức chạy vào.
Người tên Từ Thắng nóng tính hơn, lớn tiếng nói: “Bác sĩ, tôi thấy đừng nói trình độ, ngay cả vị trí cô cũng không biết chính xác mà còn dám châm cứu cho giáo sư Liễu của chúng tôi. Lá gan lớn quá rồi đúng không?”
Hàn Kiến Quốc cũng nói: “Lâm Bạch Thanh, giáo sư Liễu là nhân vật lớn trong giới học thuật, cô đừng lấy sức khỏe của bà ấy ra đùa giỡn.”
Liễu Liên Chi cũng mơ hồ, bà ấy từ xa đến đây tưởng rằng có thể tìm thấy một trung y giỏi.
Kết quả bác sĩ này không tìm được vị trí chính xác, ngay từ kim châm đầu tiên đã châm sai.
Hiện trường lập tức trở nên ngột ngạt.
Nếu không phải có kiến thức hơn mấy chục năm đọng lại thì Liễu Liên Chi thậm chí còn muốn rút kim châm ra bỏ chạy lấy người/
Nhưng Lâm Bạch Thanh không sốt ruột, chỉ hỏi: “Giáo sư Liễu, có phải chỗ này của bà vô cùng đau đúng không?”
Liễu Liên Chi gật đầu: “Đúng, gần đây chỗ đây rất đau.”
Lâm Bạch Thanh lại nhìn Từ Thắng và Hàn Kiến Quốc: “Đây là phòng trị liệu, hai người luôn nói chúng tôi không đạt tiêu chuẩn vệ sinh, không đạt tiêu chuẩn của một bệnh viện. Xin hỏi, ở bệnh viện cao cấp người ngoài được tự tiện xông vào phòng phẫu thuật, phòng trị liệu không?”
Rồi lớn tiếng nói: “Đi ra ngoài!”
Hàn Kiến Quốc và Từ Thắng nhìn nhau, hỏi Liễu Liên Chi: “Nếu không bà rút kim châm cứu ra rồi chúng ta sang Bảo Tế Đường.”
Nhưng đúng lúc này, ngân châm bắt đầu nhảy lên, Liễu Liên Chi cảm thấy như có một dòng nước ấm từ từ tiến vào trong cơ thể. Bà ấy hơi cảm thấy khó chịu nhưng không phải đau nhức như bình thường mà đau rồi dần dần từ đau nhức chuyển sang ngứa ngáy. Vai run lên, khí nóng cuồn cuộn tiến vào, bà ấy không còn cảm thấy lạnh nữa, thậm chí chóp mũi còn có mồ hôi.
Cái này không phải là hiệu quả đấy chứ?
Liễu Liên Chi nhìn hai người ở nhà máy sản xuất thuốc Đông Hải kia, kiềm chế cơn giận nói: “Nếu không muốn tôi báo cảnh sát, nói các người can thiệp vào tự do thân thể của tôi thì mời đi ra ngoài.”
Rồi lại nói với Lâm Bạch Thanh: “Với sự hiểu biết ít ỏi của tôi về huyệt vị thì vị trí này không phải huyệt vị, cô có thể giải thích cho tôi một chút xem đây là sao không?”
Lâm Bạch Thanh có thể hiểu vì sao bà ngoại lại giỏi đến vậy. Bà ấy không biết nhưng bà ấy sẽ không vội vã phủ nhận, lại đặc biệt quan sát, học tập.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!