Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Trước khi đi vào, chắc là ông ta đã nhớ biển số xe của Thẩm Khánh Hà, lúc Mã Bảo Trung tẩu thoát ông ta đang gọi điện thoại, đọc biển số xe của Thẩm Khánh Hà cho người ở đầu dây bên kia.

Thế nên trước khi vào nhà, Sở Xuân Đình đã biết Mã Bảo Trung sẽ chạy.

Sau khi kể lại câu chuyện, vốn dĩ thư ký Kỳ có thể báo công an qua điện thoại, nhưng Sở Xuân Đình cố ý bắt anh ta tự đi.

Lâm Bạch Thanh có thể gọi điện báo công an, nhưng khi đó Sở Xuân Đình đang cầm điện thoại, cô đành phải hoãn lại.

Chính vào lúc đó, Sở Xuân Đình đã để Mã Bảo Trung chạy trốn.

Mã Bảo Trung rất thông minh, thấy có sơ hở là chạy ngay, còn mang theo chìa khóa xe.

Nhưng nếu ông ta không chạy, khi đến Cục công an, ông ta có thể chấp hành pháp luật một cách đàng hoàng, nhưng ông ta lại xui xẻo, nhất quyết phải dùng sự khôn lỏi của mình để tẩu thoát.

Sở Xuân Đình cũng là người trong thế giới ngầm, trên đường có rất nhiều người. Trong lúc Mã Bảo Trung chạy trốn, chẳng lẽ không lọt vào tay ông ta sao?

Sở Xuân Đình cầm gói bánh cuốn lên, cười cười, nhưng trong tiếng cười từ từ có thêm tiếng sụt sịt.

Hai mươi năm trước Mã Bảo Trung mới chỉ mười tám mười chín tuổi, vẫn là một đứa nhóc chưa hiểu chuyện đời.

Một thằng nhóc như vậy, Sở Xuân Đình hoàn toàn không thèm quan tâm tới.

Nhưng ai ngờ, một thằng nhóc như vậy lại có thể khiến đứa con trai giỏi giang của ông ta phải đến biên giới rồi bỏ mạng ở đó.

Sở Xuân Đình không phải là người tốt, ông ta sống giữa cuộc đời hiểm ác, thứ ông ta am hiểu nhất là trả thù.

Từ giờ trở đi, ông ta muốn Sở Xuân Đình biết cái gì gọi là sự trả thù của ác quỷ.

Lâm Bạch Thanh vốn muốn đưa ông cụ về thẳng nhà, nhưng ông ta lại nói: “Thanh Thanh, đưa tôi tới nhà của Cố Minh đi.”

“Không cần đâu. Thầy tôi linh lắm, nếu nhìn thấy ông, ông ấy sẽ không vui.” Lâm Bạch Thanh nói.

Sở Xuân Đình mới vừa tức giận nhưng bây giờ tâm trạng lại rất tốt, ông ta cười hà hà: “Cháu không hiểu đâu, tôi sẵn lòng đến căn nhà đổ nát của ông ta, dù Cố Minh đã chết, ông ta cũng cảm thấy vinh hạnh đấy.”

Ông lão c.h.ế.t tiệt này, lần nào ông ta mở miệng nói chuyện cũng có thể chọc Lâm Bạch Thanh tức giận muốn đánh cho một trận.

Hôm nay Chiêu Đệ trực ca thường nên về sớm, Cố Bồi cũng về nhà rất sớm.

Anh đang ở trong bếp, Chiêu Đệ đang xem TV ở căn phòng phía tây.

Tuy Chiêu Đệ chưa bao giờ gặp Sở Xuân Đình nhưng cô ấy đã từng nghe Mục Thành Dương nhắc tới. Sở Xuân Đình vừa tới đã muốn đi vệ sinh, Chiêu Đệ đẩy xe lăn của ông ấy vào nhà vệ sinh.

Lâm Bạch Thanh chỉ mới ăn một phần bánh cuốn nên không no, bụng còn hơi đói, muốn làm chút cơm để ăn.

Nhưng vừa vào bếp đã thấy Cố Bồi đang rửa nồi.

Anh làm việc và nghỉ ngơi rất đúng thời gian, đến giờ là phải ăn cơm, phải nghỉ ngơi, anh cũng không thích người khác ăn cơm không đúng giờ, nếu vậy anh sẽ tức giận. Anh vừa đưa mắt nhìn qua, Lâm Bạch Thanh cảm thấy hơi sợ.

Cố Bồi cũng đang nhìn vợ, vừa thấy ánh mắt né tránh của cô là biết ngay, lại không ăn cơm rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!