Cả cuộc đời của Sở Xuân Đình hầu như không thể tự quyết định được chuyện gì, lúc nào cuộc đời cũng biến động theo sự thăng trầm của đất nước.
Nhưng Cố Minh thì khác, ông rất biết lợi dụng tình hình, trong thời kỳ chính phủ vẫn tồn tại thì là một vị khách quý, đợi đến khi Giải phóng không thể trốn chạy được nữa, ông liền trở thành người đầu tiên đứng ra để quyên góp tiền của và vật chất để ủng hộ chính phủ mới, trước sau vẫn luôn là khách quý của chính phủ.
Còn về nhà họ Thẩm, kẻ chạy trốn được thì như bay lên tận trời, còn kẻ ở lại, từ nay về sau cũng chỉ có thể cụp đuôi mà làm người.
Với danh xưng là một nhà yêu nước, Sở Xuân Đình ở trong chính phủ mới như cá gặp nước, nhưng trước khi Giải phóng ông ta là một kẻ buôn bán và đầu tư, sau khi Giải phóng, thấy tình hình ngày một căng thẳng, rất nhiều người quen cũ của ông ta bị phát hiện, hoặc là phải chạy sang NB, hoặc là phải giúp đỡ Chính phủ Quốc dân ám sát những đảng viên ngầm, từng bước bị dọn sạch, Sở Xuân Đình nhiều lần nhắc nhở hai người con trai của mình, yêu cầu cả hai có một ranh giới rõ ràng với những địa chủ, phú nông cùng những phần tử phản Cách mạng, nếu như bắt gặp thì phải đi đường vòng để tránh né, phòng trường hợp một ngày nào đó lại lộ ra những chuyện trước đây mà ông ta đã từng làm trước khi chưa Giải phóng, rồi ông ta sẽ bị lôi lên một cái bục để mà chịu những lời mắng nhiếc của người khác, thậm chí còn bị b.ắ.n chết.
Trong chuyện này, cậu con trai cả Thanh Đồ đồng ý trung thực hơn so với Thanh Tập, còn nhiều lần hứa rằng mình tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.
Ông ấy là một người con trai thật thà, cũng là một mọt sách, cả ngày chỉ biết đắm chìm trong những cuốn sách của mình, không giống như Thanh Tập, ngày ngày ra đường theo đuổi phụ nữ, ghế sau xe đạp luôn có những cô gái khác nhau, Sở Thanh Đồ thì lại là một người trẻ tuổi dè dặt, nhút nhát, nhìn thấy con gái thì sẽ đỏ mặt xấu hổ, trước giờ chưa từng nhìn những cô gái xinh đẹp quá lâu.
Vì vậy, sau khi nghe phân tích tình hình từ các quân khu khác nhau theo góc nhìn của Sở Thanh Đồ và Thẩm Khánh Nghi, cùng với việc xác định chắc chắn giữa hai người có mối quan hệ yêu đương, Sở Xuân Đình không ngừng suy nghĩ về việc này, một đứa con trai thật thà, hiền lành và ngoan ngoãn nổi tiếng khắp thành phố này, từ lúc nào đã quay lại với “cô Cả của giai cấp tư sản”: Thẩm Khánh Nghi bị người đời khinh bỉ kia rồi?
Thấy Sở Xuân Đình im lặng, Lâm Bạch Thanh cầm tờ tạp chí lên, lật giở loạt xoạt, mở đến trang có tấm hình của Liễu Liên Chi, rồi nói: “Nghe nói trước giờ ông vẫn thích ức h.i.ế.p người khác, không biết đã từng ức h.i.ế.p bà ấy bao giờ chưa?”
Lại cố ý nhích lại gần một chút: “Có phải ông đã từng thừa nước đục thả câu với người ta, giờ lại không tiện nói ra đúng không?”
Cô gái nhỏ trước mặt này, quả không hổ danh là cháu gái của ông ta, có đủ trí thông minh, có lẽ là đã biết được tình hình từ phía quân khu nên liền tìm đến chỗ ông ta để hỏi tội, nhưng cô cũng không nói rõ ràng, cứ cố ý không chỉ điểm ra như vậy, là đang ngấm ngầm muốn mỉa mai, chế nhạo ông ta hay sao?
Nếu nói Sở Xuân Đình cố ý gây khó khăn cho Liễu Liên Chi thì thật sự là có chuyện đó.
Lúc đó, ông ta chỉ vì vụ việc nhà họ Thẩm tung tin giả nên mới bỏ lỡ cơ hội, vì vậy mới không rời đi được nữa.
Ông ta hận nhà họ Thẩm, lại là người được chính phủ mới hoan nghênh, vì vậy mới viện cớ làm khó người duy nhất còn ở lại: Liễu Liên Chi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!