Cố Hoài Tông là quân nhân, hơn nữa lại là chính nhân quân tử, cái khác có thể giấu giếm bao che được, còn việc Cố Vệ Quân yêu đương vụng trộm với chị họ, lại còn vào nhà người khác trộm đồ cho chị họ, chuyện này ông ta không thể chấp nhận được, ông ta cũng rất hổ thẹn.
Nên ông ta nói: “Bạch Thanh, chú xin lỗi cháu trước, Vệ Quốc thật là thất lễ quá.”
Lâm Bạch Thanh nói: “Anh ta vào nhà trộm đồ, còn động vào cả hộp trà của cháu.”
Cố Hoài Tông hiểu ý: “Cháu lo là nó có ý đồ xấu với cháu đúng không, cái này chú có thể lấy tư cách của một người quân nhân ra bảo đảm với cháu là nó là một quân nhân, nó không dám cưỡng bức phụ nữ đâu, vì quân nhân cưỡng bức phụ nữ thì kết cục chỉ có thể bị xử bắn.”
Cố Bồi cũng nghĩ như vậy, nhưng việc gì thì cũng phải có chứng cứ, anh nói: “Tôi đã kiểm tra rồi, trong lá trà không có thành phần lạ.”
Cố Hoài Tông rất khó xử, vừa cau mày vừa thở dài: “Việc này thật phiền phức, nhưng Bạch Thanh à, trước giờ chú luôn thương cháu, Vệ Quân cũng vậy, luôn coi cháu là em gái, ông Ba của cháu càng coi cháu như con gái…”
Lâm Bạch Thanh hiểu ý của ông ta liền cười nói: “Chú Hoài Tông, Cố Vệ Quốc là lính mà chú đưa ra ngoài, chú lại là trung đoàn trưởng, nếu như anh ta bị kết án vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến chú đúng chứ?”
Cố Hoài Quân làm lính cả đời, ngoài làm lính ra thì chẳng biết gì khác, nhưng hiện nay đang tinh giản biên chế, mọi người đều lo lắng tột độ, chỉ sợ rằng mình bị giản biên, đang trong giai đoạn nhạy cảm mà lính do mình đưa ra ngoài bị kết án vì tội trộm cắp thì chắc chắn ông ta sẽ bị giản biên, bản thân ông ta cũng khó ăn nói, không ngờ Lâm Bạch Thanh lại nói đỡ ông ta.
Lâm Bạch Thanh nói tiếp: “Chú Hoài Tông, ông Ba quen rất nhiều người ở thành phố Đông Hải, vì muốn chị họ cậu ta thăng chức Cố Vệ Quốc liền đến nhà tôi ăn cắp đồ, việc này mà truyền ra ngoài thì mọi người sẽ nói ông Ba không biết cách dạy con cháu, phải không?”
Ngao Cương, Vệ Quân, Ngao Vũ, ai cũng xuất sắc.
Việc cha của Cố Vệ Quốc bị xử b.ắ.n đã là nỗi nhục nhã của cả dòng họ rồi, giờ mà lại thêm Cố Vệ Quốc, anh ta lại còn là quân nhân xuất ngũ nữa, nếu chuyện này mà đồn ra ngoài thì tất cả mọi người ở Đông Hải sẽ đều cười ông Ba không biết cách dạy con.
Những lời này đúng ra nên để Cố Hoài Tông nói, nhưng ông ta không ngờ là Lâm Bạch Thanh đã nói hết thay ông ta, thế này đúng là không biết giấu mặt đi đâu nữa, ông ta thở dài nói: “Bao nhiêu công sức của tôi, sao lại nuôi dạy ra một cái thứ như vậy chứ?”
Nhưng nước cờ của Lâm Bạch Thanh còn chưa đi hết, cô cố ý nở nụ cười chua xót: “Hồi đó chú còn muốn cháu chọn anh ta đúng chứ?”
Đúng vậy, nếu Lâm Bạch Thanh không chọn Vệ Quân, Cố Hoài Tông hy vọng cô chọn Cố Hoài Quốc.
Cô gái nhỏ cười một cách chua xót, nói chuyện cũng rất thản nhiên, điều này càng khiến Cố Hoài Tông khó chịu trong lòng, một cô gái nhỏ mới có 21 tuổi mà phải giúp gia đình ông ta gìn giữ dược đường, người đàn ông định lấy làm chồng còn có mối quan hệ mập mờ với chị họ, cô đã phải chịu quá nhiều thiệt thòi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!