Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Đồ nội thất đều bằng gỗ, tỏa ra mùi đàn hương nhẹ nhàng, bên cạnh giường có một bức ảnh đen trắng, đó là một người đàn ông rất trẻ và đẹp trai trong bộ áo Tôn Trung Sơn, khiến Sở Xuân Đình trông vô cùng đào hoa. Nhưng lông mày của Sở Xuân Đình lại dài, còn phiếm hồng, rất đáng sợ, lông mi thì lại rất nhẹ nhàng. Trực giác của Lâm Bạch Thanh cho rằng người này không phải Sở Xuân Đình, bởi vì Sở Xuân Đình sinh khoảng năm 1915, đã 78 tuổi, người đàn ông này nhìn vào trông chỉ sinh năm 1940 hay 1950. Nhìn ông ấy, Lâm Bạch Thanh cảm thấy rất thân thiết.

“Bác à, người này là ai vậy?”

Bảo mẫu nhỏ giọng nói: “Con trai cả của chú Sở, nghe nói khi c.h.ế.t mới ngoài ba mươi tuổi nên trông vẫn còn rất phong độ.”

Người đàn ông trong bức ảnh có đôi mắt hiền từ và nụ cười rạng rỡ, dù sao thì ông ấy và cha của Lâm Bạch Thanh cùng thế hệ.

Thật đáng tiếc, mới ba mươi tuổi đầu mà đã mất sớm.

Lúc này đã là buổi chiều, mặt trời ngả về phía tây, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào, Lâm Bạch Thanh mở cửa sổ ra, cây kim đang châm lên người ông cụ trút hàn độc, ánh mặt trời là dương khí thuần khiết, chiếu vào trong phòng. Cái này bồi bổ cùng thông khí có lẽ làm cho ông cụ cảm thấy vô cùng thoải mái.

Đôi mắt ông ta luôn nhìn thẳng, nhìn cô chăm chú.

Cuối cùng sau khi điều trị xong, Lâm Bạch Thanh hỏi bảo mẫu: “Bác gái Thạch, buổi tối bác ngủ cùng ông Sở sao?”

Bảo mẫu nói: “Tôi và ông chủ Sở luân phiên nhau hàng ngày, mỗi người một đêm.”

Lâm Bạch Thanh nói: “Vậy phiền bác ngủ cùng ông ấy đêm nay. Ông chủ Sở cũng bị bệnh nên không thể thức khuya được.”

Bảo mẫu gật đầu: “Không vấn đề gì, tôi sẽ chăm sóc ông ấy.” Còn nói: “Bác sĩ trẻ, tôi thấy trông cô rất quen, nhưng lại không nhớ ra đã nhìn thấy ở đâu.”

“Tôi là bác sĩ của Linh Đan Đường, bác có từng tới Linh Đan Đường khám bệnh chưa?” Lâm Bạch Thanh nói.

Bác gái Thạch lắc đầu: “Chưa từng đến, chỉ là trông cô rất quen.”

Lúc này Sở Xuân ĐÌnh lại mở mắt ra, một ông cụ đã ngoài 70 tuổi, bên cạnh giường chỉ có mấy người xa lạ.

Những người thân lại mong ông ta chết, vậy mà học trò của kẻ thù của ông lại đang cố gắng để cứu mạng ông ta, không biết ông ta đang nghĩ gì.

Khi Lâm Bạch Thanh định rời đi, thấy ông cụ cứ nhìn mình, cô lại bước tới.

Ông ta nhìn cô chằm chằm không mở miệng, đương nhiên ông ta cũng không mở miệng được, dường như ánh mắt ông ta đang nhìn vào họng s.ú.n.g đen kịt của người thợ săn.

Giống như một con nai sừng tấm, như thể chỉ có cô mới có thể cứu ông ta, ông ta muốn biết cô có thể cứu được không.

Lâm Bạch Thanh nói: “Ngày mai tôi sẽ đến, ông nghỉ ngơi đi.”

Ông cụ từ từ nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt lăn dài trên mi.

Mục Thành Dương thu dọn hộp thuốc, vừa đứng dậy, bỗng nhiên bảo mẫu nói: “Bác sĩ, chân bệnh nhân vẫn đang lạnh buốt vậy mà đột nhiên lại nóng, anh tới xem đi, chân của ông ấy nóng lên.”

Mục Thành Dương chạy tới, sờ vào chân ông cụ, ngạc nhiên nhìn đàn em của mình.

Muốn biết cơ sở của châm cứu thì phải xem phản ứng thể chất của bệnh nhân sau khi điều trị.

Sau vài tháng điều trị, Sở Xuân Đình không cải thiện.

Nhưng ngay sau khi đàn em chữa trị cho ông ta, cơ thể ông ta lập tức có phản ứng, chân nóng lên chứng tỏ khí huyết đang lưu thông.

Hơn nữa, cô không hoàn toàn dùng kim châm cứu mà sử dụng Mã Hàm Thiết châm, phải phi thường, lực kéo của kinh mạch và độ chính xác mới có thể đạt được.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!