Chắc là không thể đâu, cho dù anh không kết hôn thì đời trước cũng có rất nhiều đối tượng hẹn hò.
Từ Mao Á Na cho đến Trương Nhu Giai, Lâm Bạch Thanh tận mắt chứng kiến anh hẹn hò với bọn họ, yêu đương qua lại.
Hơn nữa anh lại rất quen thuộc với chuyện này, lãng mạn và thành thạo, nếu nói anh không thể, Lâm Bạch Thanh không tin.
Chẳng lẽ là vì thói sạch sẽ.
Cô nhớ mang máng hình như đời trước Trương Nhu Giai từng nói, Cố Bồi cho rằng hôn môi là việc trao đổi vi khuẩn trong khoang miệng, đúng rồi, trước khi Trương Nhu Giai yêu Cố Bồi, lúc đánh răng cũng không rơ lưỡi, sau này cứ mỗi lần hẹn hò là Cố Bồi lại nhắc nhở, cô ấy mới bắt đầu rơ lưỡi.
Có lẽ nào là do thói ở sạch, cảm thấy cô không sạch sẽ, ghét bỏ khoang miệng của cô có chứa vi khuẩn?
Bị một người đàn ông từ chối vì vấn đề vệ sinh răng miệng cũng không phải là trải nghiệm tốt đẹp gì.
Lâm Bạch Thanh không hề vui vẻ.
Đúng lúc này, Cố Bồi duỗi tay qua trước mặt cô cầm lấy ly nước, bưng lên uống một hơi cạn sạch.
Đúng rồi, anh đã uống hết ly của anh, sau đó lại uống ly của cô.
Là bác sĩ ai cũng biết một đạo lý vô cùng đơn giản, ly nước của mỗi người đều chứa vô số vi khuẩn trong khoang miệng, anh uống nước của cô, lại ghét bỏ vi khuẩn trong miệng cô, hình như có gì sai sai.
Cố Bồi cầm lấy cái tay đang run rẩy của Lâm Bạch Thanh, môi lập tức trở nên khô khốc, đôi mắt cũng trở nên mờ mịt, giống như anh bất ngờ phải tham gia một cuộc thi lớn, lại hoàn toàn không hiểu đề bài.
Lâm Bạch Thanh thầm nghĩ, chỉ có một trường hợp.
Chẳng lẽ bây giờ anh không biết phải làm như thế nào sao?
Cứu mạng, mau buông tay đi, anh không buông khiến cô vô cùng xấu hổ.
Cố Vệ Quốc đứng cách đó không xa siết chặt con dao, trong mắt lộ ra vẻ hung tợn.
Sở Tam Hợp cho rằng sẽ ép bác sĩ tới khám cho mình, vội vàng nói: “Bây giờ cũng không vội, mời bác sĩ khám bệnh phải ăn nói phải phép, đừng kích động quá.” Sao người này còn quá khích hơn cả anh ta vậy!
Cố Vệ Quốc bốc đồng như vậy không phải vì Sở Tam Hợp mà là vì giấc mơ kia.
Tuy anh ta chỉ mơ thấy một lần, nhưng giấc mơ rất dài, vô cùng phức tạp, anh ta nhớ rõ mình biến thành kẻ có tiền, ra vào đều có người vây quanh, tiền chứa đầy két sắt, Lâm Bạch Thanh chạy theo sau bắt mạch cho anh ta, dỗ dành anh ta uống thuốc, cùng anh ta đối mặt với những chuyện mệt mỏi, mỗi chi tiết đều sống động như thật.
Đương nhiên anh ta biết giấc mơ và hiện thực không liên quan gì tới nhau, nhưng giấc mơ này quá tuyệt vời, anh ta luôn muốn biến nó thành sự thật.
Nhưng bây giờ anh ta đang bận rộn tìm kiếm kim châm, vội vàng mở rộng dây chuyền sản xuất của Linh Đan Đường, phải thực hiện được ước mơ của mình. Anh ta luôn cảm thấy loại người như Cố Bồi cùng lắm cũng chỉ là thứ đồ trang trí thôi.
Nói về chuyện có thể dỗ phụ nữ vui vẻ, Cố Vệ Quốc cảm thấy chắc chắn Cố Bồi không bằng anh ta.
Nhưng khi anh ta nhìn thấy tay Cố Bồi đang lục túi, trong lòng tự nhủ sẽ không thể nào đâu.
Anh ta luôn nghĩ rằng trong nhà họ Cố, anh ta là người có thể làm hài lòng phụ nữ nhất.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!