Nói thẳng ra thì tuy rằng hiện tại Cố Bồi có hào quang, nhưng Cố Vệ Quốc luôn cảm thấy sau này mình có thể vượt qua được anh.
Hơn nữa anh ta đặc biệt biết quan tâm phụ nữ, biết thề thốt hứa hẹn, trong suy nghĩ của anh ta, một người đàn ông như Cố Bồi mà còn phải quan tâm đến băng vệ sinh thì thật nhàm chán, không có tố chất, đây là cuộc nói chuyện đầy tính châm biếm.
Bệnh phải được kiểm tra một cách đầy đủ rồi mới có thể xác nhận.
Nếu được, Lâm Bạch Thanh hy vọng ung thư có thể biến mất khỏi thế giới con người.
Nhưng nó là một lời nguyền trong tương lai, chưa nhắc đến trong hiện tại, mà khi Sở Tam Hợp bị chẩn đoán chính xác là bệnh đậu mùa, chắc chắn anh ta sẽ khóc lóc tìm cô, có kim cho kim, không có kim thì anh ta cũng sẽ kể lại chi tiết mọi chuyện cho cô.
Hãy chờ xem, chỉ cần kim vẫn ở Đông Hải thì sớm muộn gì cũng đến tay cô.
Gần đây Chiêu Đệ thường làm ca ngày, y tá bình thường làm việc ban ngày có thể nghỉ lễ, hơn nữa chị gái vừa được cầu hôn, cô ấy còn vui vẻ hơn cả Lâm Bạch Thanh, mỗi ngày đi làm đều vui vẻ, nhưng hôm nay đi về lại rất ủ dột.
Lâm Bạch Thanh giám sát thi công, thấy cô ấy không vui liền hỏi cô ấy có chuyện gì.
Chiêu Đệ nhẫn nhịn nói: “Bác sĩ Mã trong lòng em, hôm nay Mã Tú Cần đã gặp em, hỏi em rằng anh rể đã cầu hôn chị ở đâu. Em không nói cho cô ta biết, cô ta bèn nói… Chiêu Đệ, tôi thấy đồ ăn trong bệnh viện quân y đúng là ngon quá nhỉ, cô xem cô đã lên cân như thế nào rồi, nhìn đùi còn thô hơn cả chân voi.” Lại hỏi: “Chị à, em béo như thế á?”
Vốn Lâm Bạch Thanh không thấy Chiêu Đệ béo, bởi vì cô là chị lớn, chị lớn cũng giống như mẹ, không có mẹ nào cảm thấy con mình béo cả.
Nhưng năm nay Chiêu Đệ mới 20 tuổi, chỉ nhỏ hơn cô mười tháng, cũng đã đến tuổi có người yêu rồi.
Nhưng cô ấy vẫn chưa có ai theo đuổi.
Vấn đề không nằm ở Chiêu Đệ, cô ấy cao 1m6, nặng 55kg, là cân nặng tiêu chuẩn.
Nhưng bây giờ bất kể là nam hay nữ đểu chạy theo xu hướng thon gầy, mảnh khảnh, đây mới chính là vấn đề.
Nhưng đây là vấn đề về thẩm mỹ của thời đại, cũng là điều mà Lâm Bạch Thanh không thay đổi được.
Em gái bị người ta nói là béo thì đương nhiên không vui, cũng không phải cô không có cách gì, có thể châm cứu huyệt vị làm ức chế cảm giác thèm ăn, mỗi ngày có thể bớt thời gian châm cứu giúp con bé một chút, chỉ cần con bé không ăn nhiều thì có thể từ từ giảm cân.
Nhưng Chiêu Đệ cũng vô cùng đáng thương, từ nay về sau không thể giống như trước đây.
Chiêu Đệ đã nói, chắc chắn chị gái có cách, cô ấy còn nói: “Chị, tối nay có chuyện tốt, chị cứ chờ đi.”
Tim Lâm Bạch Thanh khẽ rung động, đoán rằng con bé nói đến Cố Bồi, định hỏi tiếp thì Chiêu Đệ đã chạy đi.
Công nhân rất tận tâm, tốc độ cũng nhanh, ngày nào Lâm Bạch Thanh cũng quan sát, sắt vụn vứt ra ngoài, vật liệu được đem vào, dược đường được xây dựng từng ngày, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!