Kim châm không chỉ có có thể chữa cho con trai của bà Liễu và Cố Ngao Cương.
Nó chuyên dùng để chữa những căn bệnh hiểm nghèo, phải có nó Lâm Bạch Thanh mới có thể cứu được tính mạng của rất nhiều người.
Hơn nữa rõ ràng Bảo Tế Đường được mở muộn hơn Linh Đan Đường, nhưng các chính sách nâng đỡ của chính phủ đủ điều kiện để xây dựng bệnh viện tư nhân, hay được quân đội phê duyệt thương hiệu nó đều có trước, chỉ bởi vì nó có kim châm, còn chuyên môn cung cấp cho các lãnh đạo lớn sử dụng.
Lâm Bạch Thanh xác định chính là ở trong gian phòng này, vào đêm tân hôn, Cố Vệ Quốc đã từng đề cập đến kim châm với cô.
Anh ta thích nhất là dùng lời ngon tiếng ngọt để hứa hẹn, lúc ấy đã từng nói sẽ lấy về cho cô bộ kim châm tốt nhất thế gian, giúp cho cô và Linh Đan Đường trở thành cơ sở y tế lớn mạnh hơn, xa hoa hơn, thanh danh vang dội hơn cả Bảo Tế Đường trong tương lai.
Khi đó cô vừa trong sáng vừa ngây thơ, cũng cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng bởi vì lời hứa hẹn của Cố Vệ Quốc.
Tên Cố Vệ Quốc kia am hiểu nhất là dùng mưu kế, bây giờ nhớ lại, ngay khi anh ta nhắc đến kim châm hẳn là đã có manh mối về kim châm, như vậy ở kiếp trước anh ta đã bắt đầu tìm kiếm kim châm từ thời điểm này rồi?
Lâm Bạch Thanh đang nhớ lại những chi tiết của lúc đó thì Cố Vệ Quân đưa một tấm đệm vào đặt xuống: “Chú nhỏ, buổi tối cứ ăn cơm ở đây đi, hôm nay chúng ta còn ăn nướng BBQ nữa.”
Cậu nhất định phải xem thử xem chú nhỏ có biết rửa bát không, bởi vì hôm nay anh phải rửa đồ dùng để nướng BBQ.
Nhưng Cố Bồi không cho cậu cơ hội đó, anh nói: “Bạch Thanh rất bận, chú không quen chợ bán thức ăn, nếu muốn cháu phải phụ trách hoàn toàn khâu mua đồ ăn rửa rau nấu cơm, chú sẽ rửa bát.”
Cố Vệ Quân trợn mắt há hốc mồm, muốn thấy chú nhỏ rửa bát còn phải hóa thân thành đầu bếp trước?
“Thôi được rồi, cháu về nhà cháu ăn đây, dì cháu nấu cơm.” Cố Vệ Quân vội nói.
Dọn dẹp đồ cho cô vợ nhỏ xong, Cố Bồi cũng nên quay về.
Nhưng nhìn lại cái sân to như vậy, sau khi Chiêu Đệ bắt đầu đi làm sẽ biến thành chỉ còn Lâm Bạch Thanh ở một mình, anh cũng giống như mọi người, không biết Lâm Bạch Thanh có võ công, chỉ cần một tay cũng có thể đánh bại mấy tên lưu manh.
Trong mắt anh cô vẫn còn là một đứa trẻ, tuy có y thuật nhưng vẫn cần có người chăm sóc.
Từ khi cô chọn anh trước mặt mọi người, cô đã trở thành người Cố Bồi phải chịu trách nhiệm chăm sóc cả đời này, anh cần phải đảm bảo cho sự an toàn và mạnh khỏe của cô, một đời một kiếp.
Ở nước ngoài, khi một đôi nam nữ yêu đương là có thể ở với nhau, đây là một chuyện hết sức đơn giản.
Cố Bồi nói: “Viện này quá lớn, cũng quá tối, hơn nữa chỉ có một mình cháu ở, sợ là rất không an toàn, nếu cháu đồng ý thì những lúc em cháu không có ở đây tôi có thể đến ở với cháu.”
Lâm Bạch Thanh nghẹn họng.
Cô đã không còn thuần khiết, cũng là một tay lão làng.
Nhưng trong trí nhớ của cô, ở kiếp trước Cố Bồi là một người rất đứng đắn.
Cùng làm việc, ngay cả những bác sĩ nam cũng lén chê cười sau lưng anh, nói anh là một người không có thất tình lục dục.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!