Khung cảnh quá xấu xí, xấu xí đến nhức mắt.
Đợi Cố Ngao Cương hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cũng đẩy cha mình ra.
Dù sao lúc trước anh ta ăn trộm thuốc cũng vẫn để lại tiền thuốc, nhưng là bởi vì ngại tổ tông gia huấn nên không dám công khai mà thôi.
Một bộ thư pháp đáng bao nhiêu tiền, cha anh ta không chỉ lấy trộm mà còn đổ lỗi cho cháu trai?
Người cảnh sát đến là Cố Hoài Lễ, còn dẫn theo một cảnh sát khác từ cục, ông Ba tức giận nhất, dứt khoát nói: “Hoài Lễ, đó không chỉ là một bộ thư pháp, Hoài Thượng làm như thế này là hủy hoại phong thủy nhà họ Cố chúng ta, cháu đưa nó đến cục đi, tra hỏi lập biên bản đi.”
Lập biên bản? Sau đó thì lập án.
Cố Hoài Thượng còn là một nhà giáo nhân dân, gần đây còn đang tranh cử chức chủ nhiệm, nếu bị lập án thì tương lai cũng mất.
“Ngao Cương, cha không cố ý, cha nhất thời hồ đồ, con mau van xin ông Ba đi, chúng ta không lập án, giải quyết riêng.” Cố Hoài Thượng còn bận nhìn con trai: “Mau lên, tiếng nói con lớn, nhanh lên, cầu xin ông Ba đi.”
Cố Ngao Cương không nói gì mà né tránh sang một bên.
Cố Hoài Thượng thấy sự chán ghét cùng với vứt bỏ ông ta trong mắt con trai, vừa sợ vừa tức: “Cha là cha của con, bây giờ con ưu tú như vậy là vì có chuẩn bị, còn không phải do cha, sao con không thể đứng ra nói giúp cha một câu?”
Cố Ngao Cương xấu hổ không thể chịu nổi: “Chỉ là một bộ thư pháp thôi, cha trộm nó làm gì?”
Lục Uẩn cũng nói: “Không phải cũng chỉ là một bộ thư pháp mà thôi sao, chính ông cũng có thể viết thư pháp, sao lại phải ăn cắp ở nhà cũ chứ?”
Cố Vệ Quốc chế nhạo: “Còn vì sao nữa, nghĩ là sau này nhà này sẽ thuộc về Lâm Bạch Thanh, chú ấy ghen tị. Biết là mình không thể trộm được trong phòng kho nên muốn đánh cắp những thứ thịnh vượng nhất của nhà cũ đem treo ở nhà chú ấy, chỉ mong Ngao Cương nhà chú ấy cũng thịnh vượng.” Lại chế nhạo: “Thậm chí cháu còn nghi ngờ rằng Ngao Cương xuất sắc như vậy, chúng cháu thì không được như thế, có phải là do chú Hoài Thượng đã động tay động chân vào nhà cũ của chúng ta nữa đó.”
Hầu hết người dân ở Đông Hải đều mê tín, mà nhà cũ là gốc rễ của cả dòng họ.
Bối cảnh một cành một đóa* và sự xuất sắc của Cố Ngao Cương, dòng họ vốn đã đỏ mắt ghen tị, Cố Vệ Quốc bới móc một chút, không phải cả dòng họ đều nhắm vào chi nhà ông Năm sao?
(*)一枝独秀: Một cành một đóa nghĩa đen là một cái cây chỉ mọc duy nhất một bông hoa, nghĩa bóng chỉ người giỏi giang xuất chúng.
Mặt Cố Ngao Cương lập tức đỏ bừng, người cha từ trước đến nay luôn được anh ta kính trọng, sau khi biết rõ ngôi nhà sẽ thuộc về Lâm Bạch Thanh còn lén đổi tranh thư pháp.
Lâm Bạch Thanh biết về sự tồn tại của con trai anh ta, thậm chí tương lai cô còn châm cứu cho đứa trẻ đó.
Chắc chắn cô sẽ tức giận bởi vì cuộc hôn nhân này không công bằng đối với bản thân cô.
Cha anh ta là người phản đối nhiều nhất.
Nếu như thế Lâm Bạch Thanh sẽ công khai chuyện đứa trẻ ra sao?
Cố Hoài Thượng vẫn còn chưa ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề nhưng Cố Ngao Cương đã dựng tóc gáy lên rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!