“Thím à, hãy giữ sức khỏe, đừng việc gì cũng tự tay làm, để bác hai làm cùng một chút đi ạ.” Lâm Bạch Thanh nói.
Lục Uẩn đáp lời: “Ông ấy là đàn ông, phải đi làm rất mệt mỏi, công việc trong nhà thím có thể tự làm được rồi.”
Phụ nữ làm nội trợ lúc nào cũng vậy, không nắm giữ quyền kinh tế, trong nhận thức của họ, bản thân thấp kém hơn đàn ông rất nhiều.
“Bạch Thanh, vừa mới nói gì với mẹ anh vậy?” Cố Ngao Cương đi ra từ trong nhà cũ, quần trắng áo thun trắng, còn đi một đôi giày vải trắng, ăn mặc trẻ trung mà thoải mái, quả thật đúng là… bạch mã hoàng tử chính gốc.
“Không nói gì cả, dậy sớm vậy để làm gì thế?” Lâm Bạch Thanh hỏi.
Cố Ngao Cương quan sát cô từ trên xuống dưới: “Em cần một bộ đồ thể thao đấy.”
Rồi nói tiếp: “Buổi sáng không khí tốt như vậy mà, đi nào, đi chạy bộ với anh đi.”
“Em không thích chạy, sáng nay vẫn còn công việc phải làm, em phải về dược đường.” Lâm Bạch Thanh nói.
Cố Ngao Cương phất phất tay, xoay người chạy mất, nhưng khi Lâm Bạch Thanh vừa đến cửa Linh Đan Đường, đột nhiên anh ta lại xuất hiện trước mặt cô: “Anh sẽ vận động một chút trong sân, đồng hành với em.”
Lâm Bạch Thanh nói: “Vận động là lao động rồi, mà quét sân cũng vậy, nếu không thì anh quét sân đi?”
Cố Ngao Cương đang mặc cả một cây trắng, quét sân sao được?
Anh ta đổi chủ đề, nói: “Đúng rồi, anh mang về cho ông anh rất nhiều thực phẩm chức năng do công ty dược phẩm nước Đ nghiên cứu đó, rất tốt cho tim mạch với mạch m.á.u não, cũng mang một ít về cho cha mẹ em đi.”
“Cha mẹ em qua đời từ ba năm trước trong một vụ tai nạn xe hơi rồi.” Lâm Bạch Thanh nói.
Cố Ngao Cương vừa định xây dựng quan hệ tốt hơn với Lâm Bạch nhưng sao nịnh hót thì lại chạm vào đúng nỗi đau của người ta, anh ta cũng ngại ngùng, vội vàng nói: “Anh xin lỗi.”
Lại đi theo vào trong phòng phát thuốc, nói: “Có điều Bạch Thanh à, em biết không, y học hiện đại của nước Đ vô cùng phát triển, chú nhỏ từng ở nước Đ, lúc đó hai bọn anh còn từng gặp mặt, nếu em không tin anh có thể hỏi chú ấy.”
Lâm Bạch Thanh nói: “Vậy nên, anh nghĩ rằng y học hiện đại có thể thay thế trung y hoàn toàn, phải chứ?”
Đúng là Cố Ngao vừa định nói điều này.
Giống với Cố Bồi trước đây, anh ta cũng tin rằng trung y hoàn toàn có thể bị thay thế bằng y học hiện đại.
Và anh ta có một ví dụ vô cùng tốt, anh ta nói: “Em có biết, liên quan đến việc sản xuất An Cung Ngưu Hoàng hoàn ấy, Bộ Y tế Quốc gia đã đưa ra ý kiến chỉ đạo, trong đó sừng tê giác có thể được thay thế bằng sừng trâu, thử nghiệm về sự thay thế của chúng được thực hiện ở nước Đ, anh có tài liệu đây, nếu em muốn xem, anh sẽ đưa cho em ngay lập tức.”
Lâm Bạch Thanh sửng sốt.
Hôm nay cô vốn muốn thuyết phục Cố Ngao Cương thừa nhận chuyện trộm cắp thuốc, đồng thời trả lại tiền.
Nhưng cô còn chưa nói gì, người này đã nhắc tới An Cung Ngưu Hoàng hoàn trước rồi.
Thứ anh ta nói cũng đúng sự thật, năm 1988 nhà nước ban hành chỉ đạo, bởi vì sừng tê giác, cầy hương tự nhiên và các loại dược liệu quý hiếm khác đang trên bờ vực tuyệt chủng, có rất nhiều loại thuốc trung y cần dùng các nguyên liệu này đã phải thay thế bằng các dược liệu có tính chất tương đương nhưng rẻ hơn, chẳng hạn như sừng tê giác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!