Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Trong ánh mắt mong chờ của hai anh em, mắt Cố Ngao Cương bỗng dưng trở nên kiên định, hướng về phía xa xa: “Lần này anh về đây chính là để cưới Thanh Thanh, sau này sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, sao phải đi tiếp chứ?”

Không khí lập tức trở nên im lặng.

Cố Ngao Văn thở dài, Vệ Quân giơ chân đá một phát nhưng lại đá trúng vào gỗ du già, hay thật, còn đau hơn cả đá chân vào tấm sắt, đau đến nỗi cậu như c.h.ế.t đi sống lại, ôm chân vật lộn không phát ra tiếng động ở trong sân.

Anh sáu, người đàn ông này còn xuất sắc hơn cả chú nhỏ, vừa xuất hiện đã lập tức đánh bại anh em nhà họ Cố hóa thành bụi luôn rồi.

Cố Ngao Cương đã thấy Lam Bạch Thanh trước đó, mọi người đều đang làm việc dở, mặc toàn quần áo cũ giống như công nhân, cô cũng không phải ngoại lệ, đầu tóc bẩn thỉu, mặt mũi lem luốc, nhưng đó cũng chính là hình ảnh em học trò nhỏ ở Linh Đan Đường mà anh ta nhớ tới.

Anh ta vừa định tiến lên, Lam Bạch Thanh lại nói: “Mọi người cũng đều mệt rồi, không nghĩ ra cách gì thì nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai làm tiếp.”

Vệ Quân khập khiễng tới kéo Ngao Cương: “Đi đi đi, về nhà ngủ trước, có gì ngày mai nói tiếp.”

Nhưng Cố Ngao Cương đã đẩy cậu ra, hỏi Lam Bạch Thanh: “Gặp phải rắc rối gì à?”

Đúng là anh ta và Cố Bồi rất giống nhau, nếu phải nói hai người có gì khác biệt thì chính là Cố Ngao Văn khỏe hơn một chút, đường nét trên mặt cũng bén hơn, dáng vẻ có vẻ chậm chạp hơn một chút.

Anh ta cũng dùng nước hoa, là nước hoa Cologne [3], Lâm Bạch Thanh thật sự không quen ngửi mùi này.

[3] Nước hoa Cologne (古龙水): tên đầy đủ là Eau de Cologne, loại nước hoa năm 1709, dòng phi giới tính, hàm lượng tinh dầu mỏng nhẹ chỉ 2-5%.

Cố Ngao Văn khiêu khích: “Thái quân giả à, muốn cưới Tiểu Thanh Thanh của chúng em cũng đâu dễ dàng như vậy, nhìn thấy cái tủ gỗ du kia chứ, phải là người có thể tay không di chuyển nó, rồi còn phải bê nó ra khỏi nhà mới được.”

Lâm Bạch Thanh nói: “Cố Ngao Văn, cậu không nói lời nào cũng không có ai bảo cậu bị câm đâu.”

Cậu chỉ nói đùa nhưng Cố Ngao Cương lại tin là thật.

Vào cửa nhìn thử rồi lại sờ sờ, kiễng chân xem xét, quay đầu lại hỏi: “Có thể mượn công cụ được không?”

Vệ Quân vội vàng nói: “Công cụ lớn thì tất nhiên không được rồi, chỉ được dùng công cụ nhỏ.

Cố Ngao Cương đánh giá từ trên xuống dưới, nói: “Chuyện nhỏ thôi, hiện tại anh có thể làm được.” Anh ta quét mắt nhìn xung quanh, cười một tiếng: “Vậy chúng ta đã nói rồi đấy, sau này mọi người không được trở mặt với anh đâu.”

Thật ra Lâm Bạch Thanh định nói chuyện về món nợ kia với anh ta cho xong nên muốn đi sớm một chút.

Nhưng có lẽ tranh đấu giữa đàn ông sẽ gây nghiện, cô cố gắng ngăn cản nhưng Cố Ngao Cương không nghe, chỉ cởi bộ âu phục nồng nặc mùi nước hoa Cologne ra, đưa cho cô rồi xách búa đi vào trong.

Lâm Bạch Thanh bị dọa sợ, Cố Vệ Quân cũng sợ hãi: “Anh sáu, nếu muốn bổ củi thì em cũng biết, nhưng chúng ta phải nói rõ quy tắc là mang cái tủ ra ngoài nguyên vẹn đó, mai kia thứ này Bạch Thanh còn phải dùng nữa.”

Cố Ngao Cương cười, nói: “Đây vốn là gỗ du trăm năm tuổi, trước tiên phải ngâm trong dầu đồng thêm thuốc trung y, ngâm đủ chín chín tám mươi mốt ngày, vớt ra phơi khô rồi lại làm thành tấm ván [4], sau khi đổi thành ván thì phải ngâm tiếp chín chín tám mươi mốt ngày nữa, loại gỗ này chẳng những không thấm nước chống ẩm, em muốn đốt cũng không đốt được chứ nói gì là chặt, không tin thì em chặt một nhát thử xem.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!