Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trong Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Diệp Trần (FULL)

Hoá ra, trước đó Diệp Trần cố ý làm ra vẻ không địch lại, chính là dụ những chiếc máy bay chiến đấu ở trên bầu trời cao tới mấy ngàn mét kia bay xuống, sau đó lại chém rụng chúng.

Tuy Diệp Trần có thể ngự kiếm phi hành, thế nhưng nếu như trực tiếp lao lên, cho dù lấy nhục thân của hắn bây giờ cũng không gánh được nhiều tên lửa đạn đạo oanh tạc như vậy.

Trước đó ở lúc những chiếc máy bay chiến đấu dùng tên lửa đạn đạo oanh tạc, Diệp Trần kịp thời trốn xuống đáy biển, cho nên mới không có bị thương, ngược lại thừa dịp hơi nước dâng cao tới vài trăm mét kia để che giấu, giết đối phương không kịp trở tay.

Mấy người Âu Dương Hàn cũng không phải ngu ngốc, rất nhanh đã hiểu rõ thủ đoạn của Diệp Trần, lập tức thi nhau thán phục.

"Hóa ra Diệp thiếu tướng là cố tình dẫn chiến trường ra biển, một lần hành động phá hủy mấy chục chiếc máy bay chiến đấu, thủ đoạn này quả thực kinh khủng a!"

"Lấy lực lượng một người, ép Hải quân của Đảo quốc phải rút lui cũng coi như là từ trước tới nay chưa bao giờ có đi!"

"Quá trâu bò!"

"Hắn sẽ không thực sự tiến đánh đại bản doanh của quân địch chứ? Coi như hắn lợi hại hơn nữa dù sao cũng chỉ có một người, chỉ sợ..."

Âm Bất Bình vốn là muốn nói chỉ sợ cũng là tự tìm đường chết, thế nhưng biểu hiện trước đó của Diệp Trần đã liên tiếp đánh vào mặt hắn, lời này vừa mới nói ra tới cửa miệng thì vội vàng ngậm lại nuốt trở vào.

...

Khoan hãy nói, Diệp Trần hoàn toàn chính xác là có cái quyết định này!

Sau khi ở một lần hành động phá hủy hơn ba mươi chiếc máy bay chiến đấu, chiến ý dâng trào, gần như không suy nghĩ chút nào, hướng chủ hạm Hải quân của Đảo quốc xung phong liều chết lao tới.

Thế nhưng là sau khi lao ra ngoài hơn mười dặm, ba chiếc tàu chiến đấu (Thiết Giáp hạm) của Đảo quốc đã xếp thành một hàng ngăn ở hơn ba mươi dặm phía trước.

Sau đó, Rầm rầm rầm!

Rầm rầm rầm!

Rầm rầm rầm!

Từng tiếng pháo vang lên, khẩu pháo cỡ lớn trên ba chiếc tàu chiến đấu đã cùng nhau công kích về phía Diệp Trần!

Ngay sau đó, đạn pháo được bắn ra đầy trời giống như một trận mưa to bay nhanh về phía Diệp Trần!

Tàu chiến đấu thế nhưng khác với máy bay chiến đấu.

Một chiếc máy bay chiến đầu nhiều nhất có thể lắp vào trong đó tám quả tên lửa đạn đạo, phóng hết cũng chỉ có thể về căn cứ tiếp tế sau đó lại tới một lần nữa.

Tàu chiến đấu thì lại như một cái chiến hào di động, chỉ cần đạn pháo đầy đủ là có thể liên tục oanh tạc không bị gián đoạn!

Người Diệp Trần ở trên không trung lập tức giống như một cái bia ngắm hình người, đối mắt với đạn pháo đầy trời này, căn bản muốn tránh cũng không tránh được!

Chỉ có thể vội vàng vận lên Lưu Ly Kim Thân, cố gắng ngăn cản.

Phanh phanh phanh!

Từng quả từng quả đạn pháo bắn vào trên người Diệp Trần, tuy rằng ngay sau đó bị Lưu Ly Kim Thân hất văng ra, thế nhưng tốc độ của Diệp Trần nhanh chóng giảm xuống, thậm chí theo hỏa lực của đối phương càng ngày càng mạnh, thế mà còn xuất hiện xu thế lùi lại!

Rơi vào đường cùng, Diệp Trần đành phải xuống đáy biển một lần nữa, vung vẩy Xích Diễm kiếm để ngăn cản đạn pháo oanh tạc, tiếp tục chống lại hỏa lực bắn tới.

Thế nhưng hỏa lực của đối phương thực sự quá mạnh!

Cho dù Diệp Trần sử xuất thủ đoạn toàn thân nhưng vẫn bị đạn pháo dày đặc kia oanh cho liên tục phải lùi lại.

Mà lúc này, sau khi trải qua hơn nửa giờ chiến đấu ở cường độ cao, cả người cũng đã mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, thậm chí nhiệt độ cơ thể trên người đã cao tới mức mà trên đỉnh đầu đã có sương trắng lượn lờ!

"Không được! Không thể cứ kéo dài như vậy!"

Vừa nghĩ tới đây, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên đạp mạnh một cái.

Ầm!

Trong phạm vi trăm mét trên mặt biển đột nhiên ngay lập tức nổ tung lên, nhấc lên từng con sóng biển to lới cao tới mấy chục mét!

"Lên!"

Theo một tiếng quát to của Diệp Trần, những con sóng biển bay lên cao kia vậy mà nhanh chóng kép lại, hình thành một cái lồng bằng nước rất lớn, bảo vệ hắn ở trong đó.

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả lập tức đều sững sờ, "Chẳng lẽ hắn muốn lấy nước ngăn cản đạn pháo oanh tạc sao? Hành động này hình như có phần không được thực tế cho lắm a?"

Ngay cả Âu Dương Hàn và các cao thủ võ đạo cũng thi nhau âm thầm lắc đầu.

Diệp Trần lấy khí kình ngưng tụ nước biển thành một cái vòng phòng hộ, nhìn như khí thế hào hùng, nhưng ngược lại phân tán khí kình chỉ sợ còn không bằng cương khí hộ thể bây giờ!

Quả nhiên, những quả đạn pháo sau khi nện vào trên vòng phòng hộ bằng nước biển kia, ngay sau đó vỡ vụn ra cơ hồ chỉ trong nháy mắt, không đưa tới bất kỳ một chút tác dụng nào.

Hạm trưởng của ba tàu chiến đấu thấy thế thì thi nhau lộ ra vẻ mặt coi thường, "Tiểu tử này đã hết biện pháp, bắn cho ta! Bắn mạnh mẽ vào!"

Tuy nhiên, chờ sau khi vòng phòng hộ bằng nước biển kia hoàn toàn tiêu tán đi, để cho mọi người không hiểu là, Diệp Trần ở trong vòng bảo hộ thế mà biến mất không thấy!

"Tình huống như thế nào!"

Ba tên hạm trưởng đầu tiên là sững sờ, chẳng mấy chốc đã phản ứng lại, "Không tốt! Tiểu tử này ở dưới nước!"

"Nhanh! Tàu chiến đấu lùi về phía sau, tàu ngầm và tàu chiến chống ngầm bắt đầu hành động!"

Ở Bộ tổng chỉ huy, Cung Bản Ngũ Thập Nhị cầm lấy bộ đám điên cuồng hét lên lần nữa.

Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, Cung Bản Ngũ Thập Nhị bỗng nhiên cảm thấy đối mặt với mình không phải là một người mà là một đội quân không yếu hơn đội quân của bọn họ một chút nào! Thậm chí còn không biết lúc nào, đối phương sẽ cho chính đội quân của mình một kích trí mạng!

Cái tên này quả thực rất đáng sợ!. ngôn tình hay

Hạm trưởng của ba chiếc tầu chiến nghe được mệnh lệnh này, tất cả lập tức đều sững sờ, sau đó cảm nhận được sự nhục nhã mà trước nay chưa từng có.

Đối phương chẳng qua chỉ có một người, lại ép cho ba chiếc tàu chiến đấu của bọn họ phải lui lại!

Điều này thực sự để cho bọn hắn khó có thể tiếp nhận được.

Thế nhưng là quân lệnh như sơn!

"Vâng!"

Hai tên hạm trưởng ngay lập tức tiếp nhận mệnh lệnh, nhanh chóng chỉ huy thuộc hạ, lui tàu chiến đấu về phía sau.

Mà Trạch Thuần Nhất Lang hạm trưởng của chiếc tàu chiến đấu thứ ba sau một lát do dự, cuối cùng trong lòng vậy mà quyết định trực tiếp cúp máy bộ đàm, "Truyền mệnh lệnh của ta! Tiếp tục tiến tới! Ta muốn nhìn xem một mình hắn làm sao có thể phá hủy một con tàu chiến đấu của ta!"

"Rõ!"

Theo tiếng ra lệnh của Trạch Thuần Nhất Lang này, tàu chiến đấu này không lùi mà tiến lên, trực tiếp lao về phía trước.

Cung Bản Ngũ Thập nhị ở Bộ tổng chỉ huy thấy được cảnh này, lập tức tức giận đến muốn chửi má nó, "Ba ka! Trạch đại tá! Ngươi muốn làm cái gì? Tranh thủ thời gian lui lại cho ta!"

Đáng tiếc, Trạch Thuần Nhất Lang đã trực tiếp đóng bộ đàm lại, căn bản không có bất kỳ phản hồi nào.

Mà ngay tại lúc này, ở trên mặt biển phía trước bỗng nhiên nổ tung lên, một bóng người màu vàng óng đã thoát ra từ trong biển!

Bỗng nhiên chính là Diệp Trần đã biến mất một lúc lâu!

Mà lúc này đây, Diệp Trần cách chiếc tàu chiến đấu kia còn chưa tới ngàn mét.

Vốn Diệp Trần có dự định trực tiếp lặn xuống dưới tàu chiến đấu, cho nó một cái lộn chổng vó lên trời, thế nhưng ngay tại vừa rồi, hắn phát hiện tàu ngầm của Đảo quốc dấu ở dưới đáy biển, đã dùng máy định vị bằng sóng âm thanh khóa chặt hành tung của hắn, lúc nào cũng có thể dùng đạn đạo tập kích chính mình, cho nên không thể không sớm đi ra...

Đạp đạp đạp!

Sau khi Diệp Trần ra khỏi mặt biển, trực tiếp thúc giục tốc độ tới cực hạn, trong nháy mắt lưu lại một đạo tàn ảnh trên mặt biển, chỉ chớp mắt đã vượt qua khoảng cách mấy trăm mét!

"Tấn công! Nhanh tấn công!"

Trạch Thuần Nhất Lang thấy thế, lập tức điên cuồng gầm rú.

Rầm rầm rầm!

Đạn pháo hướng về phía Diệp Trần hò hét mà tới lần nữa!

Mà lúc này đây, Diệp Trần cách chiếc tàu chiến đấu này chỉ có ba trăm mét.

Thật ra thì đánh tới lúc này, Diệp Trần đã rất rõ ràng, chỉ dựa vào lực lượng của bản thân hắn thì cản bản không có cách nào công phá đại bản doanh của đối phương.

Lúc này chân nguyên trong cơ thể hắn đã tiêu hao hơn một nửa, nếu lại tiếp tục kéo dài thì chỉ sợ ngay cả muốn thoát thân cũng khó khăn!

Chỉ có điều nếu mà cứ đi như thế ít nhiều có chút không đành lòng.

"Thôi được! Hôm nay sẽ để cho các ngươi mở mang kiến thức một chiêu kiếm mạnh nhất của Diệp Cuồng Tiên ta!"

Giọng nói vừa rơi xuống đồng thời cả người Diệp Trần bỗng nhiên hòa thành một thể với Xích Diễm kiếm!

Sau đó, một đạo kiếm quang rực rỡ kinh người, lao thẳng lên trời!

"Thiên Địa Nhất Kiếm!"

P/S: Ta thích nào.....ủng hộ nha... cần gấp 10 kim phiếu lấy lại top 3 a......
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!