Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ

Chương 152

Nàng phát hiện tuy rằng Liễu Bình Xuyên đánh phấn rất dày, nhưng hai sườn cánh mũi vẫn lộ ra vằn hình cánh bướm.


 


Điểm này giống Nghiêu Thị sinh mẫu của Liễu Bình Xuyên như đúc. Nghiêu thị từng nói với Quỳnh Nương, Nghiêu thị mang thai hơn ba tháng dần dần hiện ra hình này, mẫu thân của Nghiêu thị cũng vậy.


 


Quỳnh Nương nhớ rõ, lần trước gặp Liễu Bình Xuyên, trên mặt ả ta vẫn bóng loáng trắng mịn, kiếp trước ả ta cũng chưa từng hiện vằn nhạt như vậy…


 


Nghĩ vậy, Quỳnh Nương đảo mắt qua thân mình đẫy đà của ả ta, bừng tỉnh hiểu ra gì đó, nhàn nhạt mở miệng: “Nghiêu phu nhân bị bệnh, ta cũng lo lắng cho bệnh tình của bà ấy, có điều người bệnh nặng phải tĩnh dưỡng, một người ngoại phủ là ta không thể quấy rầy… May mà ngươi là người chí hiếu, biết cho mẫu thân xung hỉ, nếu Nghiêu phu nhân biết ngươi đã có thai, vậy sẽ vui mừng hết nửa bệnh đúng không?”


 


Quỳnh Nương lời vừa nói ra, mọi người đều kinh ngạc há miệng, ánh mắt mọi người sáng ngời nhìn Liễu thị.


 


Nếu lời Lang Vương phi là thật, vậy cách lần trước Liễu Bình Xuyên bị đạo phỉ bắt cũng mới qua đi hơn một tháng, đại đa số nữ nhân đều mang thai hai tháng lộ rõ mạch tượng, vậy Liễu thị ả ta hoài hài nhi của ai?


 


Đại hoàng tử? Đạo phỉ bắt ả ta? Dù sao tuyệt đối không phải của Nhị hoàng tử bây giờ!


 


Nghĩ vậy, hai mắt của tất cả các quý phu nhân đều sáng lên, nghĩ chuyện Liễu thị có hỉ còn thú vị hơn tuồng diễn đau khổ mẫu thân bị bệnh nhớ nữ nhi nhiều, còn Lang Vương phi thăm bệnh hay không hoàn toàn quên ở sau đầu, một đám đều hứng thú bừng bừng chờ đoạn sau.


 


Vẻ mặt Liễu thị cũng cứng đờ, mặt mày dữ tợn nói: “Lang Vương phi, sao ngươi lại nói chuyện lung tung không có bằng chứng như vậy! Lang trung nào nói ta mang thai?”


 


Quỳnh Nương như là nhận ra vừa nói lỡ, dùng khăn che miệng, sắc mặt hơi ảo não, sau đó cười làm lành: “Ta thấy mặt ngươi nổi lên vằn cánh bướm giống Nghiêu phu nhân nên cho rằng đây là phản ứng lúc có thai của ngươi, dẫu sao lúc mang thai Nghiêu phu nhân và mẫu thân của bà ấy mới xuất hiện cái này… Có lẽ là ta nhận sai cũng chưa biết chừng, vừa rồi nói lỡ, xin lỗi Liễu tiểu thư trước.”


 


Tuy Quỳnh Nương xin lỗi nhưng có thể nói là từng câu từng chữ chọc đến tim Liễu Bình Xuyên.


 


Lời này của Quỳnh Nương gợi lên ký ức của rất nhiều Vương phi phu nhân ở đây. Các nàng đều quen biết Nghiêu thị, hiển nhiên biết vằn nhạt trên mặt Nghiêu thị thế nào mà đến, bây giờ lại nhìn Liễu thị, còn không phải là giống vằn trên mặt Nghiêu thị như đúc sao!


 


Có thể thấy không phải Lang Vương phi ba hoa chích choè, bôi nhọ người trong sạch, người ta cũng có căn cứ nha! Xem mấy tháng nữa bụng Liễu thị có lớn hay không thì biết.


 


Trong phút chốc, quý phụ các nhà hai mặt nhìn nhau, trong ánh mắt tất cả đều là thiên ngôn vạn ngữ, chỉ đợi lúc không có ai là lén bàn luận.


 


Thật ra Liễu Bình Xuyên cũng không biết mình có thai không, mấy tháng qua cảnh ngộ của ả ta có thể nói là lên xuống bất định, từ ra khỏi An Nghiệp vương phủ đến tự chọn nhà cửa, rồi lại phụ thuộc vào Nhị hoàng tử, nào có suy nghĩ cặn kẽ?


 


Suy nghĩ phức tạp, đến tột cùng bao lâu rồi chưa đến nguyệt tín ả ta cũng không biết.


 


Hiện giờ nghe Quỳnh Nương nói vậy, trong đầu chính ả ta cũng nổ tung, vô cùng hoảng hốt, cẩn thận nghĩ lại, hình như đúng là lâu rồi mình chưa đến nguyệt tín.


 


Mà điểm chết người ở đây là, tuy ả ta đã trở thành ngoại thất của Nhị hoàng tử, nhưng Nhị hoàng tử Lưu Diệm lại chưa hề chạm vào cơ thể ả ta.


 


Dù lần đó ả ta chủ động vào phòng cũng bị Nhị hoàng tử vân đạm phong khinh ngắt lời. Một tháng qua Nhị hoàng tử cũng lấy cớ công sự phức tạp, tuy có gặp ả ta vài lần nhưng không ở qua đêm trong nhà ả ta.


 


Nếu đúng như lời Quỳnh Nương, mình có thai, thế thì làm thế nào cho phải? Nhị hoàng tử sẽ để mình sinh hài nhi của Đại hoàng tử sao?


 


Tâm Liễu Bình Xuyên loạn cực kỳ, cuối cùng không có lòng xỉa xói làm Quỳnh Nương ngột ngạt nữa, vội vàng biện bạch vài câu rồi vội vàng rời đi.


 


Xem tình hình này, tâm trạng thưởng hoa của Liễu tiểu thư đã hết sạch. Không ngồi lại nữa mà vội vàng chạy lấy người, chắc là về mời lang trung thỉnh mạch.


 


Quỳnh Nương nâng chén trà lên, uống một ngụm trà mật hoa, lại lấy mắt quét các quý phu nhân ngồi xung quanh một vòng.


 


Nàng biết, nơi này không chỉ có một người lưỡi dài thích truyền lời, không biết liệu ngày hôm sau sẽ có ngôn luận xuất sắc nào truyền đi khắp kinh thành không?


 


Từ khi trọng sinh tới nay, Quỳnh Nương vẫn luôn cực lực tránh xa người Liễu gia, theo nàng thấy, nếu trời cao đã rủ lòng thương, ai nấy sống cuộc đời riêng là được.


 


Nhưng lòng dạ Liễu thị dơ bẩn, năm lần bảy lượt ngáng chân chơi xấu, hoàn toàn không để nàng sống yên ổn, có đi mà không có lại thì quá vô lễ, nếu ả ta cứ một cực dây dưa với mình, vậy đừng trách khuyết điểm của ả ta bị bại lộ trước mặt người khác!


 


Đuổi được con ruồi nhiễu người đi rồi, Quỳnh Nương cũng rảnh rỗi nói ra tính toán của mình.


 


Hiện giờ nàng đang tổ chức đội thuyền vận chuyển hàng hải, triệu tập những phu nhân này để hỏi các nàng có muốn kiếm chút chi tiêu không.


 


Tuy ý Quỳnh Nương là thiếu chút tiền vốn nhưng các Vương phi phu nhân đều biết, vị này chính là nữ thần tài trong kinh thành, thiếu cái gì chứ không thiếu bạc.


 


Lang Vương phi là người mà làm cái gì cũng kiếm ra tiền, lần này chủ động mở miệng bảo các nàng lấy một ít tiền vốn ra, tương lai có thể ngồi chờ chia hoa hồng, đây là chuyện tốt cỡ nào!


 


Đối với nữ nhân hậu trạch mà nói, trong tay mình có thêm chút chi tiêu là mạnh hơn tất cả mọi thứ. Tuy các nàng đều mang theo của hồi môn nhưng xã giao phô trương rất nhiều, không để ý một cái thì sẽ hết mất.


 


Trước kia có vài Vương phi còn lén lút cho vay nặng lãi, nhưng thân là nhi tức hoàng thất, chuyện cho vay nói ra đúng là không dễ nghe, nếu bị người ta biết, chẳng phải sẽ bị gièm pha sau lưng, liên lụy đến đích tử đích nữ của mình sao?


 


Bây giờ hải vận là con đường làm ăn đứng đắn, huống chi lại không cần các nàng lộ diện xử lý, chỉ ngồi chờ chia hoa hồng chẳng phải là đẹp cả đôi đàng sao?


 


Nguyệt Tĩnh Vương phi lập tức mở miệng đồng ý. Bây giờ nàng là khất cái không sợ nhiều rận, dù sao cũng đã ăn không ngồi rồi, Lang Vương phi có lòng tốt chỉ cho con đường phát tài, sao nàng lại không theo?


 


Có lẽ cả đời này Tam hoàng tử cũng không sửa được tật xấu. Nhưng tương lai nàng còn phải có nhi nữ, không thể để con cái thành thân gả đi, mình là mẫu thân nhưng lại không lấy được sính lễ hồi môn ra chứ?


 


Ngày ấy lời Lang Vương phi nói với nàng rất đúng, làm nữ nhân, luôn phải giấu nghề cho mình, Nguyệt Tĩnh Vương phi kiên định chuẩn bị phát tài với Lang Vương phi.


 


Những người khác cũng do dự, nhưng mấy người thấy Nguyệt Tĩnh Vương phi gật đầu, các nàng cũng theo.


 


Vương phủ Tam hoàng tử nghèo kiết hủ lậu thế nào các nàng cũng biết. Nhưng trên tiệc hoa hôm nay, cả phủ Tam hoàng tử đều mặc vải dệt quý báu, trang phục của Tam Vương Phi cũng rất xa xỉ, người có tâm cơ liền nghi ngờ hẳn là Tam Vương Phi đã chung vốn làm ăn kiếm tiền với Lang Vương phi.


 


Bạc vốn mà Lang Vương phi đưa ra cũng không phải giá trên trời. Dù có bồi thường tiền cũng không nhiều, nhưng nếu kiếm lời, vậy đúng là thu nhập thêm ào ào không ngừng! Vì thế mọi người gật đầu đồng ý.


 


Bên này Quỳnh Nương chuyển biến tốt rồi dừng, nàng không thuyết phục những người do dự đó, chuyển đề tài một cách tự nhiên, đàm luận thơ từ ca phú, chuyện phong nhã, xua tan hơi tiền trước đó.


 


Bên kia Lang Vương xã giao xong tới đón Quỳnh Nương trở lại lều hoa mới dựng của Lang Vương phủ nghỉ ngơi. Hôm nay ánh nắng gay gắt, hắn sợ da thịt của Quỳnh Nương không chịu nổi.


 


Vừa rồi Quỳnh Nương triệu tập yến hội chia tài hắn cũng nghe thấy, bèn trêu ghẹo nói: “Nếu thiếu tiền vốn thì đòi phu quân của nàng, cần gì phải thu tiền của những phụ nhân đó.”


 


Quỳnh Nương cười dùng khăn lau mồ hôi trên trán cho hắn: “Tiền bạc là nhỏ, nhân mạch mới lớn, yên lặng phát đại tài sẽ bị người khác ghen ghét, đã vậy không bằng mọi người đều vui, để các nàng ấy góp tiền vốn, vậy thì ai cũng kiếm được tiền, nếu hải vận thực sự có biến động gì thì cũng có người thu xếp thay ta, chẳng phải là ít đi rất nhiều phiền toái sao?”


 


Nàng cũng nhận được rất nhiều giáo huấn từ vận chuyển đường sông. Lúc trước nàng không nuốt lấy nhà thuyền Bạch gia mà lựa chọn gánh vác nhà thuyền lớn nhỏ, bản thân kiêm quản lý chính của hải vận.


 


Không riêng gì được cái danh không ham, nàng cũng gánh lấy nguy hiểm.


 


Nếu bây giờ hải vận có thể thành công thì con đường tiền tài càng lớn. Quỳnh Nương lại chủ động gánh vác nguy hiểm, các phu nhân quý trạch hoàng gia đều có cổ phần, gió thổi gối đầu có hiệu quả hơn tất cả mọi thứ, nếu nhà ai đỏ mắt ngáng chân, muốn nuốt độc đầu, các quý phụ khác sẽ không đồng ý.


 


Sao Lang Vương lại không biết Quỳnh Nương có chủ ý gì chứ, hắn cố ý dùng lời này trêu nàng. Tiểu phụ nhân này, ngoài đầu óc toàn hơi tiền ra thì mưu ma chước quỷ một cái tiếp một cái, cái gì cũng ăn nhưng không có hại.


 


Bụng đã lớn rồi mà vẫn tiếp tục phát triển sự nghiệp, cũng không biết kiếm được nhiều tiền như vậy để làm cái gì!


 


Không lâu sau, vạn tuế dắt phi tần hậu cung giá lâm.


 


Các hoàng tử vương tôn rải rác đều đến đường núi đón chào.


 


Hôm nay Gia Khang Đế không mặc long bào, chỉ một thân y phục thường, vẻ mặt ôn hoà nói với tất cả hài nhi của mình: “Hoa yến hôm nay không phải ngày hội điển ghi tạc sách, đến thưởng xuân ngắm hoa thì tâm trạng phải vui vẻ, các con vui chơi đi, chớ có lễ nghi phiền phức mà tới quấy rầy trẫm.”


 


Đứng bên cạnh vạn tuế là người mới được phong tần, nàng ta vốn là ca nữ nhạc phường, bởi vì tiếng ca uyển chuyển nên rất được thánh ý, đưa vào cung trung, sau khi ân ái mấy lần, thánh thượng vẫn cảm thấy không đủ, bèn phá cách thăng nàng ta làm tần, ban một chữ “Uyển”, có ý khen ngợi tiếng ca uyển chuyển của nàng ta.


 


Có điều, Quỳnh Nương đứng bên cạnh Lang Vương thi lễ, không biết vì sao lại phát hiện thân mình Sở Tà đột nhiên cứng lại. Quỳnh Nương kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn hắn, vẻ mặt ngưng trọng, gân xanh nổi lên.


 


Nàng theo ánh mắt Lang Vương nhìn Uyển tần mảnh mai xinh đẹp bên cạnh hoàng đế, tức khắc hiểu được lí do Lang Vương không được tự nhiên.


 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!