Cả đám đàn em của tên kia nghe mà ngạc nhiên, nhìn ánh mắt lạnh lùng tràn đầy sát khí giết người của cô mà run sợ...
Nhưng bọn chúng nghỉ cô chỉ là một cô gái nhỏ nhắn, còn bọn chúng cả đám đàn ông bặm chợn thế này, chẳng lẽ không làm gì được cô..
Lập tức cả đám xông lên tấn công, ra sức bắt lấy cô..
Từ trên phòng nhìn xuống, Cố Minh nhìn sang Hàn Hạo Dương thấy anh cũng đang quan sát cuộc ẩu đả phía dưới, nhếch môi cười hỏi..
_Cậu không định giúp cô ấy sao..?
Hàn Hạo Dương chỉ im lặng không trả lời, nhưng mắt luôn dán chặt trên người cô, quan sát từng hành động của cô..
Cố Minh thấy anh không trả lời mình, cũng tự giác ngồi im mà quan sát..
Sở Diệu Linh đương nhiên thân thủ cũng không phải dạng tầm thường, đối với mấy tên đàn em của gã đàn ông kia sao có thể làm gì được cô..
Cô rất nhanh đã vào tư thế chuẩn bị đánh nhau với bọn chúng, tay đang cầm ly rượu trên tay uốn một hơi hết sạch, trực tiếp ném thẳng vào tên cầm đầu, rất nhanh đã né được đòn tấn công của bọn chúng..
Xoay ra lặp tức ra chiêu đáp trả, cú tung chiêu rất chuẩn vào điểm yếu khiến bọn chúng cả đám ngã lăn ra sàn, rên la đau đớn..
Lực đánh không hề nhẹ, chỉ cần chúng phải đòn của cô bọn chúng lập tức té ngã, chưa mất hết năm phút mấy tên đàn ông bặm chợn đã bị cô hạ gục hết..
_Tiểu thư xin tha mạng..!
Cả đám biết mình đã thất thế, nghĩ mình đã đụng phải người không nên đụng, lặp tức lòm còm ngồi dậy, quỳ dưới chân cô mà xin tha..
Sở Diệu Linh nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, nhìn gã đàn ông bây giờ mặt mày tái mét sợ hãi bằng ánh mắt băng lãnh..
Cô cũng muốn gây thêm phiền phức nên tha cho bọn chúng lần này, nếu là kiếp trước bọn chúng chắc chắn sẽ xong đời...
_Cút..!!
Cả đám nghe xong lặp tức co giò bỏ chạy, sau khi bọn chúng bỏ chạy, mọi người xung quanh cũng giải tán..
Đây là quán bar cao cấp nên nếu có gây chuyện hay giết người trong đây đều được giải quyết riêng tư mà không cần đến pháp luật..
Sở Diệu Linh nhìn hai cô bạn thân của mình đang trốn trong đám người hóng chuyện mà lắc đầu..
Cả người mệt mõi ngã ra sau ghế, dùng tay phải so nắn cái tay còn lại nghĩ thầm trong lòng..
"Tuy bây giờ thân thể cô không được như kiếp trước, nhưng mà chủ nhân cái thân thể này đúng là quá yếu đuối mà, chỉ mới vận động một chút, mà đã mệt đến nổi không thể thở ra hơi"..
Sở Yến và Ngọc Nhi nhìn cô giải quyết mấy tên đó xong thì lo lắng chạy lại xem cô có bị thương ở đâu hay không..
Nhưng trái lại với sự quan tâm đó thì cô lại tỏ ra thản nhiên như không có chuyện gì mà tiếp tục uống rượu..
_Chị có chuyện gì vậy..!
_Tiểu Linh cậu biết võ khi nào vậy..!!
Từ lúc quen biết đến lúc thân thiết với nhau như chị em ruột cả hai chưa bao giờ trông thấy cô ngầu đến như vậy, ngạc nhiên mà hỏi..
_À chuyện này, mình có lén học một ít để phòng thân ấy mà..!!!
Sở Diệu Linh cười vả lả qua chuyện mà lên tiếng..
_Chị lúc nãy nhìn chị đánh rất hay..!
_Đúng vậy nhìn mặt cậu rất ngầu ấy..!!
_Thôi cũng trễ rồi chúng ta về thôi..!!!
Sở Diệu Linh thật sự không thể chịu nổi sự trẻ con này của hai nữa nhanh chóng lên tiếng, nói rồi đứng dậy đi đến quầy pha chế để thanh toán..
Sau đó cả ba rời khỏi quán bar. Sau khi đưa cả hai người về đến nhà cô cũng nhanh chóng lái xe quay về biệt thự Sở gia..
Trên tầng Cố Minh há hốc mồm nhìn sang Hàn Hạo Dương, không ngờ cô gái này thân thủ lại tốt đến như vậy, nếu so với lão đại của hắn thì không thề thua kém..
_Lão đại, có chắc đây là vị hôn thê của cậu hay không vậy..??
_Đúng vậy, lão đại Sở tiểu thư nhìn dịu dàng vậy, không ngờ ra chiêu cũng tàn độc vậy..!
Trác Viễn nhìn cảnh phía dưới mà thầm lo lắng cho nữa đời sao của lão đại..
Hàn Hạo Dương im lặng quan sát nảy giờ, đôi môi mỏng khẽ cong lên một điều cười đầy tà mị nhìn bóng dáng cô dần khuất sau cánh cửa..
_Đúng là càng ngày càng thú vị mà..!
Cả ba người ngơ ngác với câu nói của anh, nhìn vào ánh mắt của anh mà khiếp sợ..
_Tôi nghĩ cô ta không thề đơn giản như những gì chúng ta đã biết..!
Hàn Hạo dương nói tiếp..
Trác Viễn sau khi nghe đến đây thì hiểu ra vấn đề, cúi đầu đứng dậy lên tiếng xong thì rời đi..
_Lão đại cứ yên tâm tôi sẽ cho người tra ra ngay..!!
*********
Sáng hôm sau...
Sở Diệu Linh cả người đau nhức vì cuộc vận động tối qua ở quán bar, mệt mỗi vẫn còn đang ngủ rất say..
Cô ngủ thẳng một giấc đến hơn chín giờ mới ngồi vậy, lê tâm thân rã rời của mình vào phòng tắm vệ sinh..
Mẹ Sở đang loay hoay trong bếp mà nấu nướng, thấy cô đang xuống thì vui vẻ mà lên tiếng..
_Ta đã chuẩn bị bữa sang cho con rồi đây..!
Con mau ngồi vào bàn dùng bữa đi..!
Mẹ Sở vui vẻ cầm đĩa thức ăn tự tay bà nấu để lên bàn, bước đến nắm lấy tay cô đi đến bàn ngồi xuống...