Nhìn thấy hai người họ đi đến bên cạnh, cô đưa tay như muốn nắm lấy tay họ nhưng không thể chạm vào được..
_Ba mẹ hai người đến đón con sao..!
_Con gái ngoan chúng ta đến để tạm biệt con..!
Mẹ cô cười dịu dàng nhìn cô, bà nắm lấy tay ba cô, hai người vẫy tay tạm biệt cô, rồi quay lưng về phía cô, dần dần tan biến thì phía sau vang lên tiếng nói đầy đau xót của cô..
_Ba mẹ hai người đừng bỏ con lại, con thật sự rất nhớ hai người, hai người đưa con theo với...
_Con gái ngoan, sau này sẽ có người thay chúng ta bên cạnh yêu thương con, con phải sống thật tốt, tạm biệt con, chúng ta yêu con...
Nói xong cả hai người từ từ biến mất vào khoảng không trắng xóa, cô cố gắng gọi theo trong vô vọng.
Cơ thể cũng dần dần mất đi ý thức, dần chìm vào giấc ngủ sâu..
*************
_Tập đoàn Hàn thị
Trác Viễn 27t là trợ lý của Hàn Hạo Dương, là một trong hai cánh tay đắc lực của anh trong bang Thiên Long, một trong những người trung thành tuyệt đối luôn đi theo anh.
Trước đó Hàn Hạo Dương từng cứu Trác Viễn một mạng trong lúc anh ta bị truy sát, toàn thân đầy máu được anh cứu và giúp chữa trị..
Vì muốn trả ơn Hàn Hạo Dương cứu mình, từ đó Trác Viễn luôn một lòng trung thành đi theo anh. dù phải vào sinh ra tử cũng phải bảo vệ anh được an toàn.
Cốc cốc cốc....
_Vào đi..!
Trác viễn từ ngoài cửa được sự cho phép của anh bước vào nói.
_Thưa boss Sở tiểu thư cô ấy đã..!
Nhắc tới Sở Diệu Linh, Trác Viễn giọng hơi ngập ngừng không dám nói hết câu.
Trác Viễn là người đi theo anh từ rất lâu, việc anh không thích Sở Diệu Linh anh ta cũng là người rõ nhất..
Hàn Hạo Dương không chỉ là không thích mà còn rất chán ghét, nghĩ cô giống như những người phụ khác, chỉ muốn cái danh xưng Hàn Thiếu phu nhân này thôi...
Nên anh luôn tìm mọi cách tránh xa, dù cô có là vị hôn thê của anh đi chăng nữa..
Cảm thấy Trác Viễn hôm nay nói chuyện cứ ngập ngừng không chịu nói hết câu..
Hàn Hạo Dương nhíu mày ngẩn đầu ngước lên nhìn Trác Viễn bằng đôi mắt băng lãnh thấp ngọng nói.
_ Có chuyện gì!..
Trác Viễn nghe mà lạnh hết cả sống lưng, nhanh chóng nói..
_Sở tiểu thư cô ấy bị tai nạn xe đã được đưa vào bệnh viện...trong tình trạng nguy kịch.
Ngập ngừng một lúc thấy anh không phản ứng gì Trác Viễn mới dám nói tiếp...
_Nhưng bên bệnh viện cũng thông báo, cô ấy hiện đã qua cơn nguy kịch, nhưng nghe nói cô ấy lại rơi vào hôn mê không biết khi nào sẽ tỉnh lại.
Trác Viễn dứt lời nhìn thấy anh vẫn im lặng, khuôn mặt không một chút cảm xúc, vẻ mặt bình thản như không có chuyện gì..
Trác Viễn thật không thể hiểu được nổi anh đang nghĩ cái gì trong đầu nữa..
"Người ta là vị hôn thê của anh đó, anh cũng nên quan tâm tới người ta một chút, kẻo sau này sống kiếp thê nô thì đừng có mà than với trách".
Trác Viễn suy nghĩ một lúc thấy anh vẫn không có phản ứng gì chỉ lắc đầu một cái rồi xin phép ra ngoài..
********************
_Một tuần sau
Trong phòng bệnh lúc này, một người phụ nữ trung niên ngồi cạnh giường bệnh của cô gái..
Cả tuần nay bà vì lo lắng cho cô, khuôn mặt xinh đẹp không bị hao mòn theo năm tháng, nay lại vì cô mà trở nên hao gầy, xanh xao...
Ba luôn ngồi bên cạnh giường bệnh của cô để trò chuyện, nhìn cô lúc này bà chỉ biết đau lòng cầu mong cho cô mau tỉnh lại.
Suốt một tuần qua, Hàn Hạo Dương cũng không hề ghé qua nhìn hay hỏi thăm cô dù chỉ một lần, chỉ nghe trợ lý của mình báo lại tình hình của cô.
Hôm nay cũng như mọi khi bà giúp cô lau người, sau đó ngồi xuống vừa xoa bóp tay chân giúp cô, vừa trò chuyện với cô.
Ông Sở từ ngoài cửa bước vào cùng một chàng thanh niên, Sở Quân Hào anh trai của cô 27t.
Hiện đang là tổng giám đốc của tập đoàn Sở thị, một trong những người nổi tiếng tài giỏi trong giới kinh doanh.
Sở Quân Hào đang công tác ở thành phố B nghe tin cô bị tai nạn, anh sắp xếp công việc nhanh nhất để về thăm cô.
Vừa về đến thành phố A, anh đã lập tức cho xe chạy ngay đến bệnh viện..
Cả tuần nay dù phải giải quyết rất nhiều họp đồng lớn, khiến anh rất mệt mỏi, nhưng anh vẫn không ngừng quan tâm lo lắng cho cô em gái bảo bối này..
Kết quả mà anh đã cho người đi điều tra về được, khiến anh thật sự rất tức giận..
Hôm cô bị tai nạn, Hàn Hạo Dương vì muốn cô đau lòng mà hủy hôn hắn ta không ngại ôm ấp người phụ nữ khác ngay trước mặt cô.
Sợ Diệu Linh nhìn thấy vô cùng đau lòng, ôm mặt khóc nức nở mà chạy đi..
Một mình cô đi vào quán bar uống rượu, nơi này cô thường đến cùng Ngọc Nhi và Sở Yến nên cũng không mấy xa lạ..
Hôm nay cô rất buồn, chỉ muốn uống thật nhiều để quên đi anh, cô đi đến quầy pha chế gọi một chai rượu mạnh.
Nhân viên pha chế quá quen với cô, nghe cô gọi cũng bất ngờ, thường ngày cô đến đây chỉ gọi đồ uống nhẹ không cồn.
Cô uống hết ly này rồi đến ly khác, không biết uống hết bao nhiêu, đến khi say bỉ tỉ nói nhảm nhảm mấy lời một mình rồi lại khóc thật lớn..
"Anh là cái đồ xấu xa, anh đã từng nói, anh không thích lại gần phụ nữ, sao bây giờ lại ôm ấp cô ta, đúng là lừa gạt mà".
Một lúc sau, cô đứng dậy bước đi loạng choạng, lấy trong túi ra chiếc thẻ đen đưa cho nhân viên thanh toán rồi ra xe về..
Không may trên đường về thì bị tai nạn..