Hắn nắm chặt tinh thạch Khắc Vân trong tay, trên mặt lộ ra sự hưng phấn.
“Bây giờ, bắt đầu luyện hóa!”
Áo giáp Bạch Ngọc của hắn đã vỡ, trên người hắn lại không có bảo vật phòng ngự phù hợp, giờ tinh thạch Khắc Vân này xuất hiện là điều khiến hắn vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Tay phải nắm chặt tinh thạch Khắc Vân, Diệp Tinh vận chuyển đạo tắc.
Ong...
Viên đá màu tím tiếp xúc với đạo tắc, sau đó trên bề mặt tràn ra các luồng sáng màu tím, những luồng sáng màu tím này nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tinh.
Vừa dung nhập vào trong cơ thể, những ánh sáng này liền lan tới da Diệp Tinh.
Rất nhiều ánh sáng không ngừng tản ra, dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tinh.
Mà điểm sáng màu tím trong cơ thể Diệp Tinh cũng càng ngày càng nhiều, bắt đầu lan ra toàn thân hắn.
Một phút...hai phút...
Diệp Tinh không ngừng luyện hóa ở nơi này.
...
Vào lúc Diệp Tinh đang luyện hóa, lúc này ở một nơi bên ngoài đảo Hỏa Vân, có hai cường giả yêu tộc tụ lại một chỗ.
Hai yêu tộc này, một trong số đó là yêu thú loại ưng, sau lưng có một đôi cánh màu đen, mỗi chiếc cánh đều dài tới mười mấy mét, mũi nhọn hoắt, mắt chỉ có một màu xanh lam, trên người còn tản ra khí tức cực kì u ám.
Một người khác là một yêu thú khổng lồ thân hình vạm vỡ, cao tới năm mươi mét, giống như một ngọn núi, toàn thân mọc lông đen, giống như một con tinh tinh phiên bản phóng đại.
Im lặng một lát, yêu thú ưng này lạnh giọng,nói: “Tinh Không, ngươi nghe thấy tin tức chưa?”
“Ừm.” Tinh Không như một ngọn núi nhỏ gật đầu, giọng ồm ồm nói: “Chúng ta chiến đấu với Mặc Đồng lâu như vậy, không ngờ rằng sẽ có ngày hắn ta bị một Chân Linh Cảnh xa lạ giết chết, ngay cả dãy núi Linh Vũ cũng bị chiếm mất.”
Âm Cưu trầm giọng nói: “Mặc dù thực lực của Mặc Đồng kém, nhưng chỉ ba đòn tấn công đã giết chết được hắn ta, đây phải là một cường giả thực lực cực kỳ mạn mới có thể làm được!”
Giọng của ông ta lạnh lẽo: “Muốn đánh bại cường giả đó, hai chúng ta liên thủ chưa chắc đã làm được.”
Bọn họ nhận được tin tức, cũng biết tình hình cụ thể của cuộc chiến.
“Không cần quan tâm có thể đánh bại hắn ta hay không, dù sao đi nữa thì Hỏa Diệu đó cũng chỉ là Chân Linh Cảnh! Nếu đã là Chân Linh Cảnh, vậy chúng ta không cần phải sợ!” Tinh Không ồm ồm nói
Tay phải ông ta nắm chặt, trong tay có một quả cầu sắt màu đen xuất hiện.
“Đây là?” Âm Cưu nhìn quả cầu sắt màu đen, ánh mắt hơi thay đổi.
Giọng Tinh Không ồm ồm, nói: “Lãnh chúa Xà Côn biết tin Mặc Đồng chết, nhưng vì có việc không thể tới được, vậy nên phái người đưa một thiết cầu bạo phá có uy lực có thể đạt tới Bất Tử Cảnh tới, chỉ cần ném ra, Hỏa Diệu này ắt phải chết!”
Sự việc xảy ra ở dãy núi Linh Vũ căn bản không che giấu được, Diệp Tinh cũng chỉ mới khống chết mười một người mà thôi, nhiều yêu tộc như vậy, muốn truyền tin tức ra ngoài rất dễ dàng.
Chỉ trong thời gian ngắn, không chỉ ở chỗ bọn họ, thậm chí bên chỗ lãnh chúa Xà Côn cũng đã biết việc này.
Âm Cưu nhìn thiết cầu bạo phá, rõ ràng trong mắt xuất hiện sự kiêng dè, ông ta gật đầu, nói: “Nếu lãnh chúa Xà Côn đã nói như vậy, lần này đối với chúng ta mà nói lại là một cơ hội tốt. Trước đây Mặc Đồng thật sự cho rằng chúng ta không thể làm gì hắn ta? Nếu không phải sau lưng có lãnh chúa Xà Côn, ta đã sớm ra tay chém chết hắn rồi.”
“Vậy nên chúng ta phải nắm chặt cơ hội lần này, giờ đây Mặc Đồng bị một Chân Linh Cảnh xa lạ bỗng nhiên xuất hiện giết chết, chúng ta chỉ cần giết người đó, vậy thì đảo Hỏa Vân này sẽ là của hai người chúng ta.” Tinh Không trầm giọng nói.
“Hừ! Tinh Không, chúng ta nói rồi, đợi tới khi chúng ta nắm quyền, nhất định phải thề, mỗi một nghìn năm phải đổi chủ một lần.” Âm Cưu hừ lạnh, nói.
Bọn họ đã chiến đấu rất nhiều lần, nhưng không ai làm gì được ai.
“Haha, thiết cầu bạo phá ở trên người ta, một nghìn năm đầu tiên của đảo Hỏa Vân do ta nắm quyền.” Tinh Không cười to, nói.
Theo tiếng cười của ông ta, cả một vùng rộng lớn bắt đầu nút ra, thậm chí trên mặt đất còn xuất hiện rất nhiều vết nứt khổng lồ.
“Được.” sắc mặt Âm Cư thay đổi, nhưng một giây sau lại hừ lạnh, nói.
Muốn giết chết Diệp Tinh còn phải dựa vào Tinh Không, ông ta chỉ có thể đồng ý.
“Đi! Bây giờ chúng ta xuất phát!” Tinh Không cười to, nói.
Hai người đều bay về phía dãy núi Linh Vũ.
...
Một nơi cực sâu trong đỉnh núi, Diệp Tinh lặng lẽ ngồi khoanh chân, lúc này viên đá màu tím trong tay hắn từ kích thước lớn hơn nắm đấm giờ chỉ còn to hơn ngón tay cái.
Có điều bên trên vẫn tản ra điểm sáng màu tím, không ngừng dung nhập vào cơ thể Diệp Tinh.
Qua một lúc nữa, viên đá màu tím to như ngón tay cái đã hoàn toàn tiêu tan, cuối cùng biến mất không thấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!