Chương 59 Vả mặt 1
Gia đình anh ta chỉ kinh doanh quần áo nhỏ, ngoài căn nhà thì tài sản của gia đình có thể lên đến hàng triệu đô, tuy nhiên phần lớn số tiền này được dùng làm quỹ của cửa hàng nên tiền tiêu vặt của anh ta cũng không nhiều, chỉ có hai mươi vạn mỗi tháng.
Sau khi sử dụng hết, bố mẹ anh ta sẽ không cho thêm anh ta nữa.
“Xin chào, đây là con vẹt Amazon đắt nhất trong cửa hàng của chúng tôi, con vẹt Amazon hầu như mang tất cả những ưu điểm của một con vẹt...” Ở đằng xa, Lý Thiến giới thiệu cho một người đàn ông trung niên.
Con vẹt Amazon này trị giá hai mươi vạn, nhiều người xung quanh đang tò mò xem nó.
“Chúng ta đi xem một chút.” Hạ Lâm cười đề nghị.
Cả ba đến đây, nhìn con vẹt đắt tiền này.
Người đàn ông trung niên rõ ràng là rất tâm đắc, nhưng sau hai phút, ông ta nói thẳng: “Tôi mua con vẹt này. Quẹt thẻ!”
Sau khi mua con vẹt, người đàn ông trung niên sải bước ra ngoài.
“Oa! Hai mươi vạn con vẹt vừa nói đã mua rồi! Cửa hàng thú cưng này kiếm tiền quá nhiều rồi đúng không?” Hạ Lâm cảm thán.
Thạch Lỗi gật đầu, nói: “Chỉ riêng cửa hàng thú cưng này hàng triệu con vẹt đã trị giá hàng trăm vạn rồi, ông chủ chắc phải rất giàu có.”
Tài sản gia đình anh ta cộng lại không bằng mấy trăm con vẹt này.
“Nếu em có đủ khả năng để mở một cửa hàng như vậy trong tương lai, điều đó thật tuyệt.” Hạ Lâm trong mắt hiện lên một tia hy vọng.
Quỹ đạo cuộc sống bình thường của cô ta có lẽ là sau khi tốt nghiệp đại học sẽ yên tâm tìm một công việc, lương tháng ban đầu không quá một vạn.
Mà ở đây, có thể kiếm hàng vạn tệ chỉ bằng việc bán một con vẹt, chỉ cần nghĩ đến cảm giác này đã rất tuyệt vời.
“Chờ sau này cậu kết hôn với Thạch Lỗi, cũng không phải là vợ của ông chủ sao?” Chu San đứng bên cạnh nở nụ cười.
“Tùy vào biểu hiện của ai đó.” Hạ Lâm liếc nhìn Thạch Lỗi.
Thạch Lỗi cười mà không nói gì.
Sau khi đi dạo một hồi, Thạch Lỗi mua một con vẹt hai vạn tệ cho Hạ Lâm, mấy người rời khỏi đây.
Bước ra khỏi cửa hàng thú cưng, chưa kịp đi vài bước thì đột nhiên dừng lại.
Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đã đối mặt nhau vào lúc này.
“A? Tiểu Ngư, sao cậu lại ở đây?” Chu San tò mò hỏi khi thấy hai người đi tới.
Bên cạnh, Hạ Lâm cười nói: “Cũng không phải tới đây để mua một con vẹt sao?”
Cô ta trêu chọc con vẹt trên tay mình và nói: “Giá con vẹt trong tay tôi là hai vạn tệ, không biết cậu có mua được không, Diệp Tinh?”
Lần trước đã đấu mặt Diệp Tinh, Hạ Lâm cũng không kiêng dè gì, không chút che giấu sự khinh thường hiện lên trong mắt.
Diệp Tinh nhìn Hạ Lâm tăng thêm thu nhập cho cửa hàng vẹt của hắn, sắc mặt bình tĩnh, không hề có ý nghĩ phản ứng.
Một tên hề mà thôi, hắn căn bản sẽ không để ý.
Trong xã hội có nhiều người kỳ lạ như vậy, nếu ai hắn cũng đi phản ứng, vậy thời gian của hắn cũng không đủ dùng.
"Các người đứng lại cho tôi." Thấy Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư không để ý tới mình, điều này làm cho Hạ Lâm cảm thấy rất tức giận, hơn nữa còn cảm thấy hai người kia chột dạ, liền chạy đến trước mặt Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, ngăn cản bọn họ, lớn tiếng hô: "Diệp Tinh, không mua nổi còn đi vào làm gì, cậu muốn giả làm nhân vật lớn gì sao?"
"Ừm?" Diệp Tinh cau mày, hắn cái gì cũng không để ý tới Hạ Lâm này, không nghĩ tới cô ta còn chủ động tới tìm chết.
Tựa hồ nghe được động tĩnh bên ngoài, Lý Thiến nhìn ra ngoài cửa một chút, cô lập tức nhìn thấy Diệp Tinh, vội vàng chạy tới, nói: "Ông chủ."
Nghe được lời Lý Thiến nói, Hạ Lâm, Chu San, Thạch Lỗi lập tức ngây ngẩn cả người, Hạ Lâm tựa hồ cho rằng mình vừa rồi nghe lầm, cô chỉ chỉ Diệp Tinh, nhịn không được nói: "Vừa rồi chị gọi hắn ta là cái gì?"
"Ông chủ a?" Lý Thiến nghi hoặc nhìn Hạ Lâm một cái.
"Chị nói Diệp Tinh là chủ cửa hàng thú cưng này?" Hạ Lâm bỗng nhiên cảm giác miệng mình có chút khô, chỉ chỉ cửa hàng khổng lồ bên cạnh mình.
"Đúng." Lý Thiến gật gật đầu, không rõ vì sao nữ sinh này lại hỏi như vậy.
Hạ Lâm lập tức ngây dại, nếu không phải vừa rồi nhìn thấy Lý Thiến bán đi con vẹt Amazon giá hai mươi vạn trên trời kia, cô đều hoài nghi Lý Thiến thông đồng với Diệp Tinh.