Chương 507 Tông chủ 1
Nhiều người như vậy, Kim Nguyên cũng không có khả năng làm gì hắn.
Trận chiến đầu tiên nhanh chóng chấm dứt, vị thanh niên kia rõ ràng không địch lại Lôi Duyên, không đến hai mươi mấy giây đã dễ dàng bị đánh bại.
"Thực lực không đủ, không cách nào gia nhập Hắc Diệu Tông." Liệt Khôn nhìn vị thanh niên kia nói.
Nhất thời trên mặt vị thanh niên kia lộ ra vẻ cô đơn.
"Ngươi, chuẩn bị lên đài chiến đấu." Liệt Khôn trực tiếp chỉ về phía Diệp Tinh nói.
Diệp Tinh gật gật đầu, trực tiếp đi lên đài.
"Vân Hàng, trận chiến này ngươi lên đài." Liệt Khôn lại chỉ về phía một thanh niên khuôn mặt lạnh lùng, lưng đeo một thanh chiến đao.
\- Vâng, trưởng lão! Thanh niên lạnh lùng trực tiếp bước lên đài.
\- Vậy mà lại là Vân Hàng sư huynh!
"Vân Hàng sư huynh chính là thiên tài đứng thứ năm của phân bộ Hắc Diệu Tông chúng ta, người đạo tắc cảnh đỉnh phong bình thường căn bản không phải là địch nhân của anh ta."
"Khảo nghiệm lại để cho Vân Hàng sư huynh lên sân khấu, như vậy tuyển chọn còn có công bằng sao?"
......
Trên mặt mỗi một thanh niên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bình thường mà nói, thực lực của bọn họ so với người bên ngoài mạnh hơn rất nhiều, cho dù chiến đấu, cũng chỉ phái người có thực lực trung bình ra.
Hiện tại lại phái thực lực đỉnh cấp.
\- Thập Thất trưởng lão, hiện tại thực lực của Vân Hàng rất mạnh nhỉ? Nếu như trong trận chiến đánh chết người thanh niên này, vậy sẽ phát sinh chuyện gì?" Kim Nguyên mỉm cười nói.
Nghe vậy, Liệt Khôn lạnh nhạt nói: "Chiến đấu tuy rằng đến một điểm là dừng lại, nhưng đánh đến chết không thể hoàn toàn tránh khỏi, vậy tự nhiên xem như ngoài ý muốn."
"Vậy là tốt rồi." Kim Nguyên mỉm cười gật đầu.
\- Vân Hàng, trận chiến đấu này dốc hết toàn lực, sống chết bất luận! Liệt Khôn nhìn thanh niên lạnh lùng nói.
Vân Hàng sửng sốt, sau đó gật gật đầu, nói: "Vâng, trưởng lão."
\- Kim Nguyên này muốn giết mình? Diệp Tinh trong lòng hơi trầm xuống, trong đầu chuyển động rất nhiều ý nghĩ.
Bây giờ hắn có cảm giác như một con cừu sắp vào miệng hổ.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, trên người Vân Hàng xuất hiện một tầng khí lưu màu vàng đất.
Những thứ khí lưu màu vàng đất này lưu chuyển, dường như chung quanh hư không đều thoáng cái ngưng đọng lại.
Xoẹt...
Một đạo dao động kỳ dị hiện lên, sau đó một tầng lĩnh vực kỳ dị bao phủ toàn bộ đài đấu võ.
Vù!
Sau khi bộc phát ra lĩnh vực này, bóng dáng Vân Hàng bạo động, nhanh chóng đánh về phía Diệp Tinh.
\- Lĩnh vực Hắc Diệu? Cảm thụ được dao động kỳ dị này, Diệp Tinh nhanh chóng phán đoán ra. Hiển nhiên, Vân Hàng cũng hấp thu năng lượng kỳ dị bên trong Hắc Diệu Thạch, chỉ là lĩnh vực Hắc Diệu này cũng không mạnh như hắn.
Tất nhiên, Diệp Tinh không thể dùng nó bây giờ.
Hắn chưa gia nhập Hắc Diệu Tông, nếu như bại lộ ra lĩnh vực Hắc Diệu, rất dễ dàng sẽ khiến người khác hoài nghi.
"Vừa ra tay liền bộc phát toàn bộ thực lực sao? Có vẻ như anh ta đang cố gắng giải quyết mình. " Diệp Tinh xuất hiện một tia sát ý trong lòng.
Hắn vừa rồi cũng nghe được tiếng nghị luận của người chung quanh, cùng hắn quyết đấu chính là thiên tài cường đại, hơn nữa vừa ra tay chính là sử dụng toàn bộ thực lực, mục đích là gì có thể tưởng tượng được.
Tay phải nắm chặt, trong tay Diệp Tinh xuất hiện một thanh chiến đao.
Vút!
Chiến đao huy động, hắn trực tiếp nghênh đón Vân Hàng.
Hai người trực tiếp va chạm ở trong hư không.
"Khí thế dao động trên người Vân Hàng càng ngày càng mạnh." Nhìn hai người trên đài đấu võ, Kim Nguyên tán thưởng nói: "Hơn nữa nghe nói Vân Hàng đã hoàn toàn hấp thu năng lượng bên trong một viên Hắc Diệu Thạch."
"Đúng, một tháng trước Vân Hàng quả thật đã hoàn toàn hấp thu." Liệt Khôn gật gật đầu nói: "Chỉ là vẫn không cách nào so sánh với Kim Nguyên ngươi, hiện tại ngươi đã dung hợp năng lượng hai viên Hắc Diệu Thạch rồi chứ?"
Thực lực Kim Nguyên cũng ở đạo tắc cảnh, nhưng là đạo tắc cảnh trung kỳ, thế nhưng hấp thu năng lượng Hắc Diệu Thạch vẫn khá nhiều.
"May mắn thành công thôi." Kim Nguyên mỉm cười nói.
Trong mắt cậu ta lại có một tia đắc ý, luận tiềm lực, cậu ta ở chỗ này cơ hồ ở đỉnh cấp.
"Ừm?" Bỗng nhiên sắc mặt Kim Nguyên đột nhiên biến đổi.
-Phanh!
Trên đài, Diệp Tinh cùng Vân Hàng trực tiếp va chạm, thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, dao động khủng bố không ngừng hướng bốn phía phát ra, mà va chạm qua đi, thân thể Diệp Tinh không thay đổi, thế nhưng Vân Hàng lại chống đỡ không được, trực tiếp bay ngược ra phía sau.
"Làm sao có thể?" Sắc mặt Kim Nguyên khó coi.
Cậu ta thấy, song phương va chạm Diệp Tinh hẳn là sẽ dứt khoát bị đánh bại, không nghĩ tới người lui về phía sau lại là Vân Hàng!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!