Chương 460 Vũ trụ thứ chín! 1
Trong không gian lần trước suýt nữa anh ta đã loại Diệp Tinh.
“Tôi cũng muốn biết thực lực của anh.” Diệp Tinh trầm giọng nói.
“Haha, vậy thì chiến thôi!” Lư Vân Đạt cười nói.
Vút!
Nói xong, bóng dáng Lư Vân Đạt bạo động, nhanh tới cực hạn, dường như nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
“Tốc độ nhanh quá.” Sắc mặt Diệp Tinh khẽ thay đổi, thúc giục kiếm trận Nhất Huyền, từng thanh trường kiếm đang bay lượn, muốn chặn đòn tấn công của Lư Vân Đạt lại.
“Rầm!”
Nhưng căn bản hắn không ngăn kịp, toàn thân bị trường côn hung hăng đánh trúng.
“Mạnh quá.” Sắc mặt Diệp Tinh bỗng nhiên thay đổi, cứng rắn chịu đựng từng đòn tấn công, thân thể trực tiếp bay ra ngoài.
Cho dù thực lực của hắn tăng nhanh, nhưng căn bản không phải đối thủ của Lư Vân Đạt, thậm chí không chịu nổi một chiêu.
“Rối cuộc là vì sao?”
Thực lực cả Lư Vân Đạt mạnh hơn mấy năm trước đâu chỉ hơn mười lần!
“Diệp Tinh, quả thật thực lực của ngươi tiến bộ rất nhiều, nhưng cách biệt ta vẫn còn xa lắm.” Lư Vân Đạt cười nói: “Cuộc chiến này tới đây thôi!”
Tốc độ của anh ta bỗng nhiên tăng mạnh, nhất thời sàn đấu võ dường như chỉ còn lại tàn ảnh của anh ta.
“Không ngăn được.” Diệp Tinh tận lực chống đỡ.
Mười giây sau hắn lập tức bị đánh bại.
...
Cuộc chiến vẫn tiếp tục, hắn đang chiến đấu, những thiên tài khác cũng vậy.
Từng trận chiến, tất cả đều diễn ra trước vô số người tới từ các vị diện.
“Mạnh quá, đây chính là cuộc chiến của năm mười thiên tài Thiên Huyền Cảnh đỉnh cao nhất nhân tộc ư?”
“Mỗi người đều mang theo thực lực của đỉnh phong Đạo Tắc Cảnh, ta là cường giả Đạo Tắc Cảnh, nhưng đối diện với bất cứ thiên tài Thiên Huyền Cảnh nào, ngay cả một người ta cũng không nắm chắc được phần thắng, thậm chí sẽ thua trong tay họ.”
“Lĩnh ngộ Thiên Huyền Cảnh Đạo Tắc là khó nhất, giờ đây những thiên tài này có thể lĩnh ngộ tới mức này, đợi tới khi đột phá cảnh giới, sự lĩnh ngộ của bọn họ sẽ nhanh tới mức nào?”
...
Phải biết, lúc mới bắt đầu lĩnh ngộ đạo tắc, thực lực càng mạnh lĩnh ngộ sẽ càng tốt, thực lực yếu căn bản không thể chạm tới.
Nhưng nếu như thực lực yếu thật sự lĩnh ngộ được đạo tắc, vậy đó chắc chắn là một thiên tài mạnh mẽ.
Theo cảnh giới đột phá, các thiên phú càng được phát huy ra ngoài. Vậy nên thu nhận thiên tài bắt đầu từ cảnh giới thấp là tốt nhất.
Rất nhanh thời gian đã trôi qua bốn năm phút, mà bốn mươi chín trận đấu cũng đã kết thúc hoàn toàn.
Soạt!
Người đàn ông mắt dựng thẳng đạo chủ Càn Lăng xuất hiện trên không trung, ánh mắt ông ta nhìn xuống năm mươi thiên tài bên dưới, trên mặt mang theo một nụ cười.
“Tốt lắm, mọi người thể hiện thực lực của mình không tệ, căn cứ theo biểu hiện thực lực của mọi người, bọn ta đã quyết định thực lực cao thấp của năm trăm hạng đầu.”
Đạo chủ Càn Lăng vung tay, sau đó trên không trung xuất hiện một danh sách, trên danh sách, từng cái tên hiện ra vô cùng chói mắt.
Bảng xếp hạng thực lực:
Hạng 1: Hỗn Vũ
Hạng 2: Vô Ngân
Hạng 3: Đồng Mục Sâm
Hạng 4: Lư Vân Đạt
Hạng 5: Viêm Liệt
Hạng 6: Vũ Mạch
Hạng 7: Kim Mặc Ngọc
Hạng 8: Nghiêm Hà
Hạng 9: Diệp Tinh
Hạng 10: Tinh Lan
Hạng 11: Lâm Tiểu Ngư
...
Từng hàng hiện lên trước mặt mọi người.
“Hạng chín sao?” Diệp Tinh nhìn tên của mình.
Trừ bốn người Hỗn Vũ, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt ra, những thiên tài khác đều có thực lực chiến đấu, thậm chí phần lớn đều chiếm ưu thế.
“Đây là năm trăm hạng đầu của cuộc khảo nghiệm?”
“Nếu đã công bố năm trăm hạng, vậy năm trăm người này chắc chắn có thể tiến vào trong thành Thời Không!”
“Có tên của ta không?”
...
Các thiên tài mặt đầy sự mong chờ nhìn danh sách, không ngừng tìm kiếm.
“Haha, ta thành công rồi! Trên danh sách có tên của ta!”
“Tốt quá, gia nhận thành Thời Không, điều kiện đào tạo chắc chắn sẽ tốt hơn trước đây rất nhiều lần, đây là thánh địa của nhân tộc đó!”
...
Một vài thiên tài nhìn thấy tên mình, mặt đầy sự vui vẻ, nhưng phần lớn thiên tài lại lộ ra ánh mắt thất vọng.
“Không có? Sao lại không có?”
“Dựa vào thực lực của ta chắc hẳn có thể tiến vào thành Thời Không chứ?”
“ Người thứ bốn trăm chín mươi chín trong danh sách là Kiếm Lãm, lúc ta chiến đấu với hắn ngang tài ngang sức, tại sao hắn ta có thể vào?”
...
Hơn tám vạn người, trúng tuyển chỉ có một bộ phận cực ít, tỉ lệ thậm chí còn không được một phần một trăm.