Chương 433 Bất tử phủ chủ Mặc Vũ 2
Lập tức, ba nghìn khuôn mặt hiện lên trước mắt ông ta.
“Hửm?” Đang xem, bỗng nhiên người đàn ông đèo giày chiến màu vàng nhíu mày, ông bấm mở một nơi, nhìn về khuôn mặt của hai người.
“Đây là.... Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư của hệ ngân hà?” người đàn ông đeo giày chiến màu vàng nhìn người đàn ông vượn Chân Linh Cảnh hỏi.
Người đàn ông vượn nhìn một cái, lập tức nói: “Phủ chủ, lần này Thiên Lan Giới xuất hiện hai thiên tài, hơn nữa đều tới từ hệ ngân hà.”
“Điều tra rõ ràng cho ta, cụ thể hai người đó tơi từ nơi nào?” Người đàn ông đeo giày chiến màu vàng trầm giọng nói.
Ông ta là bất tử phủ chủ Mặc Vũ.
Mặc Vũ khẽ nhíu mày, lần trước ông ta lấy được Không Gian Thuật trên một tinh cầu thuộc hệ ngân hà Thiên Lan Giới, đặc điểm khuôn mặt của người trên tinh cầu đó rất giống với hai người này.
Đó là một tinh cầu thất lạc, tinh cầu đó đối với ông ta mà nói chỉ là sự tồn tại giống như con kiến con dế mà thôi, vậy nên căn bản ông ta không chú ý tới.
Giống như một người bình thường phá đi chiếc tổ mà con kiến xây lên, ai sẽ quan tâm chiếc tổ kiến đó thế nào.
“Vâng!” Vị cường giả này lui xuống rất nhanh.
Bọn họ điều tra tin tức của những thiên tài ở vị diện khác chỉ là điều cơ bản nhất, chẳng có ai sẽ hao phí tâm sức đi điều tra sâu cả, những thứ đó căn bản chẳng có tác dụng gì.
Mấy tiếng sau, người đàn ông lại quay trở lại lần nữa, cung kính nói: “Phủ chủ, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư tới từ một tinh cầu tên là trái đất của hệ ngân hà Thiên Lan Giới, tinh cầu này trước đây là tinh cầu thất lạc.”
“Thật sự là tinh cầu đó sao?” Nghe vậy, sắc mặt bất tử phủ chủ Mạc Vũ trở nên u ám.
Ông ta nhìn khuôn mặt của Diệp Tinh, mặc dù không có ấn tượng gì, nhưng lại cảm thấy có chút quen thuộc.
“Mình đã bỏ lỡ mất điều gì?” bất tử phủ chủ Mặc Vũ thầm nói trong lòng.
Lúc đầu ông ta lấy được Không Gian Thuật, có một cô gái của tinh cầu đó đã ngăn cản ông ta, vậy nên ông ta mới khẽ phóng ra chút dao động khí thể, cô gái đó chết ngay lập tức, những người ở gần đó cũng chịu ảnh hưởng, chết ngay lập tức.
Ông ta căn bản không chú ý tới điều này.
Dựa vào thực lực của ông ta, chỉ một ý niệm thôi cũng có thể phá hủy cả trái đất!
Giờ đây bỗng có hai người của tinh cầu đó nổi dậy, tiến vào cung Hạo Nguyên, điều này khiến cho ông ta có chút gợn sóng trong lòng.
“Nghĩ nhiều rồi.” Sau đó bất tử phủ chủ Mặc Vũ lắc đầu.
Thực lực của ông ta ngất trời, là một sự tồn tại cực kì mạnh trong đám cường giả Bất Tử Cảnh, thậm chí một mình thống trị tam đại vị diện, chỉ hai tên nhóc Thiên Huyền Cảnh nhỏ bé thì tính là gì, cũng chẳng tạo thành uy hiếp gì với ông ta.
Tất nhiên, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đã tiến vào cung Hạo Nguyên, cho dù muốn đối phó ông ta cũng không thể.
Tay phải vung lên, hình ảnh trước mắt biến mất.
...
Trong cung Hạo Nguyên, Diệp Tinh đang lặng lẽ bước đi ở một khu vực.
“Diệp Tinh.” Có một tiếng nói từ phía xa truyển tới, đó là một chàng trai mặc áo giáp bạc, trên đầu mọc ra một chiếc sừng.
“Lư Vân Đạt.” Diệp Tinh nhìn người đi tới, cười nói.
“Haha, Diệp Tinh, tới đây đã mười ngày rồi, vậy mà giờ ta mới nhìn thấy ngươi.” Lư Vân Đạt cười to nói.
Anh ta còn đấu một trận với Diệp Tinh trong cuộc khảo nghiệm thứ ba, có điều không giết được Diệp Tinh nên bỏ qua.
Diệp Tinh cười nói với anh ta, lúc này ánh mắt lại liếc về phía những thiên tài khác.
Ong....
Khí lưu kì lạ trong đầu hắn dao động chốc lát.
“Có thiên phú sinh mệnh mạnh hơn mình, có điều không mạnh hơn nhiều lắm, Trong cung Hạo Nguyên có hơn tám nghìn thiên tài, người có thiên phú Đạo Tắc Không Gian mạnh mẽ có ba mươi bảy người, có Đạo Tắc Sinh Mệnh mạnh mẽ tổng cộng chín người.”
Trong lòng Diệp Tinh thầm tính toán.
Thiên phú không gian của hắn hiện giờ là mạnh nhất không có gì để nghi ngờ, so sánh một chút thì thiên phú sinh mệnh kém hơn, mà muốn nhanh chóng nắm bắt được kiếm trận Nhất Huyền, phải tu luyện thiên phú càng mạnh càng tốt, vậy nên mục tiêu của Diệp Tinh tất nhiên là theo dõi những thiên tài của cung Hạo Nguyên!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!