Chương 348 Đoạt bảo
Nếu đã có thể lựa chọn, vậy tất nhiên Diệp Tinh sẽ chọn thứ tốt nhất.
“Được.” Ông lão cười nhẹ gật đầu, tay phải vẫy một phát, khu bảo vật cấp 7 có một thanh trường thương dài màu vàng bay tới.
Thanh thương này khẽ rung động, phía mũi thương điêu khắc rất nhiều bí văn kì lạ, khẽ run rẩy, thậm chí Diệp Tinh cảm nhận được một cảm giác hủy diệt.
“Kim Nguyên thương, có thể dễ dàng cắt đứt hư không.” Ông lão cười nhẹ nói: “Tất nhiên, đây là hư không dưới tình huống bình thường, nếu như có cường giả thuộc tính không gian ra tay, dựa vào thực lực của ngươi thôi động thanh thương này, tất nhiên sẽ không thể cắt đứt.”
Diệp Tinh gật đầu, nhanh chóng nhận chủ.
Nắm chặt Kim Nguyên thương, trong lòng hắn vô cùng kích động.
Vật thiết cát không gian, không gian có thể thu được bảo vật cuối cùng đã tới tay hắn, hơn nữa quá trình thuận lợi hơn trong tưởng tượng rất nhiều!
“Tiếp theo lựa chọn bảo vật gì?” ông lão lại nhìn Diệp Tinh, hỏi.
Chọn một món đồ cấp 7, một món đồ cấp 8, Diệp Tinh còn có hai sự lựa chọn nữa.
“Còn lại tôi sẽ chọn một món đồ cấp sáu và cấp năm.” Im lặng suy nghĩ, Diệp Tinh trực tiếp nói.
Nếu chỉ chọn đồ cấp năm sẽ nhiều hơn một chút, thậm chí có thể lấy được sáu món!
“Đối với tôi mà nói, binh khí cấp 5 có thể mua bên ngoài, mà giá của binh khí cấp 6 có thể cao hơn binh khí cấp 5 gấp mười lần, tôi lấy một món đồ cấp 6 đem ra ngoài bán có thể mua được mười binh khí cấp 5 rồi.” Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
“Như cậu mong muốn!” Ông cụ cười phất tay một cái, hai món binh khí xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
“Được rồi, bảo vật đã lĩnh xong, ngươi có thể tiếp tục lĩnh ngộ những kí hiệu luyện khí đó thử xem, nắm được càng nhiều, chứng minh thiên phú luyện khí của ngươi càng mạnh, hơn nữa còn có thể tiếp tục tới đây lĩnh bảo vật.” Ông lão cười nói: “Tiếp tục cố gắng nhé.”
Diệp Tinh gật đầu, quay người trực tiếp rời đi.
Thực tế, Diệp Tinh không có ý định tới đây nữa.
Sau khi giải quyết nguy hiểm trên địa cầu, cho dù có gặp được người có thiên phú luyện khí, hắn cũng sẽ không sử dụng khí lưu màu xám để sao chép!
Những khí lưu màu xám này quý giá tới mức nào? Dựa vào tác dụng sao chép thiên phú mạnh mẽ, tương lai của Diệp Tinh không thể tưởng tượng được!
Mọi người vây xem bên ngoài, nhìn Diệp Tinh bước ra khỏi cổng, lập tức nổi lên tiếng bàn tán.
“Ra rồi!”
“Không biết chàng trai này đổi bảo vật gì?”
...
Mọi người nhìn Diệp Tinh, không nhịn được mà bàn tán.
“Đi!” Diệp Tinh không quan tâm tới đám người, quay người trực tiếp rời đi.
Một vài người nhìn thấy Diệp Tinh, ánh mắt chuyển động, không nhịn được mà trộm nhìn theo.
Binh khí cấp năm, đối với người ở Thiên Huyền Cảnh đã là một binh khí cao cấp, chắc chắn sẽ có người rung động.
Thấy thực lực của Diệp Tinh chỉ ở Thiên Huyền Cảnh bình thường, nói không chừng mấy người đó sẽ nghĩ cách đoạt lấy.
“Lại là một người may mắn.” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh lắc đầu nói.
Có điều anh ta căn bản không để tâm tới binh khí cấp 5.
Dưới ánh mắt mọi người, không tới một lát sau đã có người tiến vào tiếp.
“Thiếu gia Hoa Hiên, người của chúng ta tiến vào rồi.” Lãng Thiểm trực tiếp nói.
Đợi một lát, chàng trai đó lại đi ra ngoài, đi thẳng tới bên cạnh Hoa Hiên Nhai, vội vàng nói: “Thiếu gia Hoa Hiên, hiện giờ binh khí cấp 8 chỉ còn hai mươi sáu món, binh khí cấp 9 vẫn còn năm món.”
“Hai mươi sáu món?” Dáng vẻ của Hoa Hiên Nhai vốn điềm nhiên, nhưng khi nghe thấy lời này sắc mặt lập tức thay đổi.
“Trước đó là hai mươi bảy món đúng không?”
Binh khí cấp tám là binh khí mà cường giả Hư Không sử dụng, trong lòng anh ta khát vọng đạt được, vẫn luôn chú ý tới.
“Ta cũng không biết.” Chàng trai đó nơm nớp lo sợ, không dám nói gì.
“Trước đó binh khí cấp tám có hai mươi tám món, Tháp Luân Mạc lấy được một món, lẽ nào hắn ta không chỉ lấy được một món, mà là lấy được hai món?” Trong lòng Hoa Hiên Nhai thầm suy nghĩ.
“Không đúng, theo quy tắc mà nói, nếu lấy được hai món, vậy thì Tháp Luân Mạc không chỉ hấp thụ được hai điểm sáng, nếu như vậy hán ta có thể đổi binh khí cấp chín! Mà hiện giờ binh khí cấp chín chưa hề giảm bớt.”
“Sau Tháp Luân Mạc có hai người tiến vào, binh khí thứ tám biến mất này chắc chắn trên người bọn họ! Hai ngày trước một người, còn có một người lúc nãy!”
Trong mắt Hoa Hiên Nhai lộ ra một tia lạnh lẽo.
“Lãng Thiểm, chúng ta đi ngăn chàng trai lúc nãy lại, nói không chừng trên người hắn ta có binh khí cấp tám!” Hoa Hiên Nhai lạnh giọng nói.
“Vâng!” Lãng Thiểm gật đầu.
Anh ta túm lấy Hoa Hiên Nhai, bóng người vụt lên, tăng nhanh tốc độ bay về một phía.
...
Diệp Tinh đang nhanh chóng đi về phía trước, hắn nhíu mày nhìn phía sau, nơi đó có mấy bóng người vẫn luôn theo sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!