Xét về mạng lưới giao thiệp quan hệ thì đạo chủ Lăng Hằng tất nhiên mạnh hơn hắn. Hắn chuyên tâm tu luyện, cho tới bây giờ cũng chưa tiến vào đại điện đạo chủ được mấy lần.
Thế nên đạo chủ Lăng Hằng xử lý lệnh bài kia chắc chắn đơn giản hơn so với hắn.
“Ồ? Lệnh bài điện Lưu Vân?” Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử mình.
Diệp Tinh nói sự thật: “Ở trong bình nguyên Hoang Vũ, đệ tử gặp Tây Ốc của Thiên tộc. Đệ tử đã giết chết anh ta, sau đó phát hiện ra lệnh bài này trên người anh ta.”
“Giết chết Tây Ốc của Thiên tộc?” Đạo chủ Lăng Hằng nghe thấy thế thì hai mắt sáng lên.
“Ha ha, Diệp Tinh, Tây Ốc danh tiếng cũng không nhỏ đâu. Bây giờ, ngoại trừ ngươi thì hắn ta chính là người có thiên phú mạnh nhất, không ngờ lại chết nhanh như vậy.”
“Đệ tử cũng là may mắn thôi.” Diệp Tinh cười nói: “Lúc đó Tây Ốc ngụy trang thân phận. Đệ tự sau khi giết anh ta xong thì mới phát hiện được thân phận của anh ta.”
“Đây là vận mệnh đã cho hắn ta gặp phải tai ương. Thực ra tên Tây Ốc này cũng là một kẻ có số phận nghịch thiên, chẳng qua là bị ngươi đè xuống mà thôi.” Đạo chủ Lăng Hằng cười nói.
Thiên tài tuyệt thế của Thiên tộc tử vong, tất nhiên ông ta vô cùng vui vẻ.
“Chuyện lệnh bài...” Đạo chủ Lăng Hằng suy nghĩ một chút, nói: “Ta cảm thấy ngươi có thể đưa cho cung chủ Hạo Nguyên.”
“Cung chủ Hạo Nguyên?” Diệp Tinh nghe vậy thì trong lòng khẽ động.
“Đúng vậy, cung chủ Hạo Nguyên chắc là rất muốn tiến vào trong điện Lưu Vân, nơi đó cũng rất thích hợp cho một đại đạo chi chủ cấp một tiến vào. Ông ta rất muốn vào, nhưng lại không có lệnh bài.” Đạo chủ Lăng Hằng mỉm cười.
“Thực ra, mấy trăm ngàn năm trước cũng có một người tặng cho tộc chúng ta một lệnh bài điện Lưu Vân, thậm chí dẫn tới sự tranh đoạt của mấy vị Đại đạo chi chủ, một trong số đó chính là cung chủ Hạo Nguyên.”
“Chỉ là đến cuối cùng thì lệnh bài đã được một Đại đạo chi chủ khác đổi được. Một vùng đất chứa nhiều bảo vật như vậy, độ an toàn lại khá cao, chắc chắn có không ít Đại đạo chi chủ muốn tiến vào.”
Diệp Tinh gật đầu, nếu như không phải hắn muốn nhanh chóng đi lĩnh ngộ truyền thừa đạo tắc vận mệnh để cố gắng đột phá thì hắn cũng muốn tới nơi đó thăm dò một phen, nói không chừng lại lấy được bảo vật quý giá gì đó.
“Bây giờ cung chủ Hạo Nguyên không có bất cứ bảo vật cấp độ Đại đạo chi chủ nào, nếu cho ông ta lệnh bài thì có thể coi như dùng ân huệ để kết giao với nhau.” Đạo chủ Lăng Hằng nói tiếp.
“Không có một bảo vật cấp độ Đại đạo chi chủ nào?” Diệp Tinh sửng sốt.
“Đúng vậy, thực lực của cung chủ Hạo Nguyên ở cấp độ Đại đạo chi chủ cấp một, không có bảo vật cũng là chuyện bình thường.” Đạo chủ Lăng Hằng lắc đầu: “Ngươi vận khí nghịch thiên, thường xuyên đạt được bảo vật, còn hầu hết những đại đạo chi chủ khác của Nhân tộc đều không có bảo vật.”
Diệp Tinh gật đầu, suy nghĩ một chút rồi lại nói: “Đúng rồi, thầy, con nên đưa cho cung chủ Hạo Nguyên như thế nào đây?”
Đạo chủ Lăng Hằng trầm ngâm một lát: “Lệnh bài điện Lưu Vân sẽ xuất hiện ngẫu nhiên ở các nơi, không có quy luật gì cả, chưa chắc không thể xuất hiện ở khu vực dòng sông vận mệnh. Ngươi cứ bảo cung chủ Hạo Nguyên là ngươi tìm được ở đó là được...”
“Vâng.” Hai thầy trò thương lượng một lát, Diệp Tinh gật đầu.
...
Bên ngoài đại điện đạo chủ, cung chủ Hạo Nguyên đang ngồi ở một nơi.
“Ha ha, Hạo Nguyên, một mình ngươi ngồi ở đây à?” Một người đàn ông tộc Lang nhân đi tới.
“Hừ!” Nhìn thấy người đàn ông này, cung chủ Hạo Nguyên hừ lạnh một cái.
“Ha ha, tính khí vẫn như vậy.” Người đàn ông tộc Lang nhân cười lớn, cũng không để ý chút nào.
“Tiểu nhân!” Cung chủ Hạo Nguyên lạnh lùng nói.
Ông ta và người đàn ông tộc Lang Nhân này không hợp nhau, thậm chí ngay từ hồi còn ở cảnh giới Chân linh cảnh thì đã kết thù với nhau rồi, sau đó một mực đấu với nhau đến Bất tử cảnh, thậm chí là Đại đạo chi chủ.
Ông ta và người đàn ông tộc Lang nhân kia đều là Chúa tể thế giới, thực lực đều là Đại đạo chi chủ, nhưng người đàn ông tộc Lang nhân kia lại có một binh khí cấp độ Đại đạo chi chủ, thế nên thực lực mạnh hơn ông ta một ít.
Cung chủ Hạo Nguyên vô cùng phiền muộn, ông ta xông pha bao nhiêu nơi nhưng không tìm được bảo vật, thực lực cứ bị lép vế, thế nên càng lúc càng bực bội.
“Hạo Nguyên.” Đúng lúc này, một giọng nói truyền tới.
Cung chủ Hạo Nguyên ngẩng đầu lên, nhìn thấy người tới thì mỉm cười: “Diệp Tinh.”
“Ha ha, Hạo Nguyên, đang suy nghĩ chuyện gì thế?” Diệp Tinh mỉm cười đi tới.
“Không có gì.” Cung chủ Hạo Nguyên mỉm cười đáp lại. Ông ta nhìn Diệp Tinh, tò mò hỏi: “Diệp Tinh, ngươi tìm ta có chuyện gì không?”
Diệp Tinh rất hiếm khi bước vào đại điện đạo chủ, cho dù có vào thì cũng sẽ nhanh chóng rời đi.
“Ta tới nơi này để cảm ơn ngươi vẫn luôn chăm sóc người nhà họ Diệp và những người trên Trái đất.” Diệp Tinh mỉm cười nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!