Hàn Triệt nhìn Diệp Tinh, hơi cung kính giải thích: "Lâm Mặc đại nhân, bí thuật Huyễn Yên của Huyễn tộc chúng ta trên cơ bản đều là không trọn vẹn, có không trọn vẹn 20%, có chút không trọn vẹn 30%. Lúc trước Huyễn Tộc chúng ta bị Ma tộc công kích chạy trốn khắp nơi, cơ hồ không có truyền thừa hoàn chỉnh bí thuật Huyễn Yên.”
“Đều là không trọn vẹn sao?” Trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới lời Côn Duyên lúc trước, Côn Duyên kia hình như đã nói qua cả vũ trụ cũng không có mấy người nắm giữ hoàn chỉnh bí thuật Huyễn Yên.
Hắn suy nghĩ một chút, nói: "Ta đã nắm giữ hoàn toàn."
Lời nói vừa dứt, trong mắt Nguyên Nha lại đột nhiên tản ra ánh sáng chói lóa vô cùng, ông ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có vẻ kích động, nói: "Thật sao?"
"Ừm." Diệp Tinh gật gật đầu, nói: " Ta đã từng tiến vào một di tích đạt được truyền thừa của một vị cường giả Huyễn tộc, chính là bí thuật Huyễn Yên hoàn chỉnh."
“Vị cường giả Huyễn tộc kia tên là gì vậy?” Nghe vậy, Nguyên Nha vội vàng truy hỏi.
"Côn Duyên." Diệp Tinh trực tiếp nói.
“Ha ha ha!” Nghe được cái tên này, trong mắt Nguyên Nha già nua có nước mắt lập tức chảy ra, nhưng ông ta lại cười to nói: "Trời ước cho Huyễn tộc ta!"
Đối mặt với ánh mắt khó hiểu của Diệp Tinh, Nguyên Nha giải thích: "Lâm Mặc, Côn Duyên này chính là một trong mười vị cường giả Thánh Hoàng của Huyễn tộc chúng ta."
"Thì ra là như thế." Diệp Tinh gật đầu, trên thực tế lúc trước hắn đã đoán được một phần.
"Lâm Mặc, hiện tại Thánh Hoàng Côn Duyên thế nào rồi?" Nguyên Nha lại vội vàng hỏi.
Diệp Tinh lắc đầu, nói: "Sau khi Thánh Hoàng Côn Duyên truyền bí thuật cho ta, liền để cho ta rời đi, dựa theo lời ông ta nói với ta, chỗ di tích kia lưu lại chỉ là một tia ý thức của ông ta thôi, sau khi ta rời đi hẳn là đã tiêu tán."
" Thánh Hoàng Côn Duyên đại nhân..." Nguyên Nha nghe Diệp Tinh nói, khẽ thở dài một hơi, toàn bộ thân thể tựa hồ càng thêm còng xuống.
Một lúc lâu sau ông ta nhìn Diệp Tinh, nói: "Lâm Mặc, ngươi biết không, bí thuật Huyễn Yên này chỉ có cường giả cấp bậc Thánh Hoàng tộc ta hoặc là trong hồ truyền thừa mới có thể đạt được hoàn chỉnh."
Ông ta nhìn Diệp Tinh nói, "Hiện tại trong Huyễn tộc nắm giữ hoàn chỉnh chỉ có ngươi, ta, còn có một vị đại đạo chi chủ khác."
Nghe vậy, Diệp Tinh cả kinh, cả Huyễn tộc nắm giữ hoàn chỉnh Huyễn Yên chỉ có mấy vị này.
“Không phải có hồ truyền thừa sao?” Diệp Tinh nghi hoặc hỏi.
Cho dù Huyễn tộc không có Thánh Hoàng Vũ Trụ, nhưng thông qua hồ truyền thừa cũng có thể đạt được bí thuật Huyễn Yên.
"Hồ truyền thừa cũng không thể mở ra mà không có hạn chế.”
Nguyên Nha lắc đầu: "Điều kiện ban đầu chính là tộc ta có cường giả cấp bậc Thánh Hoàng lưu lại năng lượng cùng ấn ký sinh mệnh trong đó, nhưng cường giả Thánh Hoàng một khi chết đi, ấn ký sinh mệnh kia tự nhiên sẽ biến mất, hồ truyền thừa tự nhiên cũng mất đi tác dụng."
Diệp Tinh sửng sốt, hồ truyền thừa của Huyễn tộc mở ra lại còn có điều kiện như vậy.
Như vậy chẳng phải là nói, Huyễn tộc không có cường giả cấp bậc Thánh Hoàng, bí thuật kia liền mất đi tác dụng.
Nhưng là tác dụng của bí thuật này cũng không tính là lớn, trợ giúp chiến đấu rất nhỏ.
Nhìn Diệp Tinh, Nguyên Nha bỗng nhiên hỏi: "Lâm Mặc, bí thuật của ngươi thi triển có bao nhiêu tác dụng ở cảnh giới đại đạo chi chủ?"
"Có thể vây khốn đại đạo chi chủ cấp một trong nháy mắt." Diệp Tinh thành thật nói.
"Ừm, cái này cũng không tệ." Nguyên Nha gật gật đầu, nói: "Ngươi có phải cảm thấy thiên phú của Huyễn tộc chúng ta yếu một chút hay không? Dường như không đủ để làm truyền thừa?"
Nghe vậy, Diệp Tinh cả kinh, trong lòng hắn quả thật sinh ra suy nghĩ này.
Nguyên Nha nhìn Diệp Tinh, trên mặt bỗng nhiên lộ ra một nụ cười, nói: "Lâm Mặc, ngươi có biết bí thuật Huyễn Yên này chỉ là một bí thuật chưa hoàn chỉnh không?"
"Chưa hoàn chỉnh?" Diệp Tinh khẽ động trong lòng, khó hiểu nhìn Nguyên Nha.
Diệp Tinh khó hiểu nhìn Nguyên Nha.
Nguyên Nha cười giải thích: "Bí thuật Huyễn Yên, giai đoạn thứ nhất chính là tu luyện bí thuật, về phần giai đoạn thứ hai, có thể gọi là thiên phú Huyễn Yên! Huyễn tộc chúng ta có hai đại thiên phú, một là biến đổi, hai là Huyễn Yên.”
“Thiên phú?” Diệp Tinh nhìn Nguyên Nha, không nói gì.
"Lâm Mặc, ta vốn tưởng rằng ngươi không cách nào đạt được bí thuật Huyễn Yên hoàn chỉnh,chất lượng truyền thừa của tộc ta sẽ giảm xuống rất nhiều, nhưng nếu ngươi đã nắm giữ, vậy thiên phú Huyễn Yên của ngươi liền có thể chân chính thi triển ra." Lão giả Nguyên Nha cười nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!