Chương 751: Chân tướng gϊếŧ người
20 năm sau, cho dù ra tù, cô ta cũng đã 38 tuổi. Bỏ qua thời gian tốt đẹp nhất trong cuộc đời, cả đời này của cô ta, bị hủy sạch.
Sau khi Tiết Mễ Kỳ đi vào, Chung Thiên Thiên đã đáp ứng muốn che chở cô cùng Lý San San, còn đáp ứng nhất định sẽ dẫn bọn họ đến hội đấu giá thành phố Giang, làm quen rất nhiều kẻ có tiền.
Thế nhưng mà cô ta nói cuối tuần đi gặp ba mẹ chồng ở thủ đô, ai ngờ sáng sớm hôm nay lại truyền đến tin tức cô ta chuyển trường.
Chuyển trường!
Vậy lễ phục mà cô cùng Lý San San đã mua phải làm sao bây giờ?
Ngô Văn Thiến chạy đi tìm Lý San San phát tiết phẫn nộ trong lòng. Thế nhưng mà Lý San San lại nói bọn họ đi đến một bước này, chỉ có thể trách bản thân, là chính bọn họ đáng đời.
Ngô Văn Thiến cảm thấy Lý San San quả thực không thể nói lý.
Thế là cô vẫn luôn đen mặt ở trường học chờ Chung Noãn Noãn đến.
Dù sao Chung Noãn Noãn sẽ tham gia thi cuối kỳ.
Dù sao Chung Noãn Noãn không chuyển trường.
Cho nên, ít nhất cô vẫn có thể đe dọa lừa Chung Noãn Noãn một khoản tiền.
Ngô Văn Thiến không biết là, cô ở trong phòng học chờ Chung Noãn Noãn, thế nhưng mà Lý San San lại đi thẳng ra ngoài trường, chờ Chung Noãn Noãn tại nơi mà cô hay đi qua.
Rốt cục, Lý San San nhìn thấy Chung Noãn Noãn xuống xe, nhanh chóng chạy ra nghênh đón.
"Chung Noãn Noãn."
Hôm nay Chung Noãn Noãn chuyên môn đến đánh mặt, cho nên liền để lão gia tử chờ ở quân đội. An toàn, còn có người trong bộ đội chăm sóc.
Nhìn thấy Lý San San, Chung Noãn Noãn nhíu mày.
"Như thế nào? Đến cầu hòa với tôi?"
Lý San San bị thái độ của Chung Noãn Noãn làm cho nghẹn một cái, sau đó nghĩ lại sự chế nhạo của bọn họ đối với Chung Noãn Noãn trước đó, ép xuống sự không vui trong lòng, vô cùng thành khẩn nói:
"Là tôi cầu hòa với cô."
"Cô là đại biểu chính cô, vẫn là đại biểu cô cùng Ngô Văn Thiến?" Dù sao bình thường hai người này gióng như trẻ sinh đôi kết hợp, làm cô nhìn thấy Lý San San liền nghĩ đến Ngô Văn Thiến.
"Tôi chỉ đại biểu chính tôi. Tôi đảm bảo từ nay về sau nhất định sẽ không lui tới với Ngô Văn Thiến. Tôi.. Về sau tôi chỉ làm bạn bè với cô."
Chung Noãn Noãn cười lạnh: "Cô thật đúng là nghĩ đến rất đẹp. Nhưng dựa vào cái gì tôi phải làm bạn bè với cô?"
Lý San San bị câu hỏi của Chung Noãn Noãn làm cho nghẹn lại, mấp máy môi mới lên tiếng: "Tôi biết trước đó tôi hay cùng Chung Thiên Thiên nói xấu cô. Nhưng mà.. Tôi thật sự chưa từng làm việc gì chân chính tổn thương cô. Cho nên.. Cho dù cô không thể làm bạn bè với tôi, cô có thể xem ở tôi xin lỗi cô mà hủy bỏ đánh cược trước đó hay không? Dù sao cuộc đánh cược kia là Ngô Văn Thiến nói, lúc ấy tôi đâm lao phải theo lao, còn không có cả cơ hội để nói. Nếu như cô chịu hủy bỏ đánh cược, tôi.. Chỗ tôi có một vật muốn tặng cho cô. Nhưng mà.. Nhưng mà cô phải đáp ứng tôi, không thể nói cho bất luận kẻ nào, vật này là tôi đưa cho cô."
Chung Noãn Noãn mỉm cười, trực tiếp đi về phía trước.
Nhìn bóng lưng Chung Noãn Noãn đi qua cô, Lý San San có chút ngây người.
Chung Noãn Noãn đây là tha thứ cô vẫn là không tha thứ cô?
Chung Noãn Noãn đi ở phía trước đột nhiên nói chuyện.
"Đem đoạn video kia gửi vào điện thoại di động của tôi. Số di động của tôi chắc hẳn Chung Thiên Thiên đã từng nói với các người đi?"
Lý San San trừng mắt: "!"
Sao cô ta lại biết?
Lúc chuyện kia phát sinh chỉ có một mình cô ở trên sân thượng đối diện.
Lúc ấy cô còn chuyên môn nhìn về bốn phía, xác định không có người, mới quay video. Mà lúc cô quay video, đề phòng người khác nhìn thấy, cô là trốn ở bên cạnh tường.
Như vậy sao Chung Noãn Noãn lại biết?