Chương 716: Bị Xích Dương làm cho tức chết
Nhưng mà từ đầu đến cuối, Xích Dương đều không có một chút xíu sắc mặt dư thừa dành cho Lăng Phẩm Viện, anh lạnh lùng nói: "Phụ trọng 25 kg, chạy 15000 mét."
Lăng Phẩm Viện: "!"
Quả thực bị Xích Dương làm cho tức chết.
Ngoại trừ trừng phạt, liền không thể nói hơn hai câu khác với cô sao?
Lăng Phẩm Viện biết, nếu như cô lại nói không phục, Xích Dương có thể sẽ tăng trừng phạt từ phụ trọng 25 kg chạy 15000 mét lên đến 20000 mét.
Cho nên cô không mở miệng, chỉ là dùng ánh mắt thể hiện sự không phục của cô.
Nhưng mà --
"Xem ra cô vẫn không phục. Như vậy liền phụ trọng 25 kg chạy 2 vạn mét!"
Lăng Phẩm Viện: "!" Trong nháy mắt trợn tròn mắt.
"Cô không phải lính mới, phải hiểu làm binh sĩ, bản chức của cô chính là tuân theo mệnh lệnh của cấp trên. Tôi là cấp trên của cô, cho nên cô nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của tôi! Nếu như không phục, hiện tại liền có thể cởi thân quân trang này cút cho tôi! Nếu như không nghĩ cút, vậy liền làm xong toàn bộ thể năng tôi bố trí cho cô, chờ mọi người đều đi ăn cơm trưa, cô lại đi hoàn thành nhiệm vụ trừng phạt. Về phần sự không phục trong lòng cô, sau khi hoàn thành tất cả trừng phạt, cô có thể đi tìm cấp trên của tôi để lý luận."
Lăng Phẩm Viện quả thực bị tức đến không được.
Nhưng mà cô biết, hiện tại cũng chỉ có biện pháp này. Nếu không, nếu hiện tại cô kháng mệnh, trừng phạt đối với cô sẽ chỉ càng ngày càng nặng.
Hoặc là lĩnh mệnh hoàn thành trừng phạt, hoặc là.. Cô thật chỉ có thể cởi thân quân trang này lăn ra bộ đội.
Quân hàm thiếu tá này là vinh quang của cô, cô thật vất vả mới lấy được, cô tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
Cô rất muốn nói với Xích Dương một câu "Vậy anh không cần hối hận", nhưng mà lời nói đến cuối cùng lại chỉ có thể hóa thành một chữ --
"Vâng!"
Sau khi trả lời, liền đi hoàn thành nhiệm vụ.
Lập tức liền muốn tham gia diễn tập liên hợp quân, Lăng Phẩm Viện cũng là một trong số lính đặc chủng tham gia diễn tập. Khoảng thời gian này huấn luyện thân thể vốn là nặng hơn rất nhiều so với bình thường, gần như đã đạt đến cực hạn thân thể của đa số người. Thế nhưng mà cô chẳng những muốn tiến hành huấn luyện thân thể, còn có phụ trọng 25 kg chạy 2 vạn mét.
Đôi với binh lính bình thường mà nói, đây là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành, nhưng mà Lăng Phẩm Viện làm nữ binh đặc chủng, lại là thiếu tá lập công không ít, ở phương diện thể năng, cô ưu tú hơn rất nhiều nữ binh đặc chủng khác.
Sau khi kết thúc trừng phạt phụ trọng 25 kg chạy 2 vạn mét, Lăng Phẩm Viện cũng chỉ là ngồi trên mặt đất mười lăm phút mà thôi, sau đó hai chân run rẩy đứng lên.
Cô nhất định phải hoạt động hai chân đã gần như mất đi tri giác một chút, mới có thể tiếp tục ứng phó huấn luyện thể năng ma quỷ buổi chiều.
Sau khi hai chân khôi phục tri giác, nhìn thoáng qua thời gian, thấy hiện tại là thời gian mọi người sắp cơm nước xong xuôi, sự độc ác trong mắt Lăng Phẩm Viện đều nhanh muốn tràn ra.
Lúc đầu tôi chỉ là muốn nói với anh về chuyện của Chung Noãn Noãn, nếu anh không nhận ân tình này, vậy cũng đừng trách tôi không cho Chung Noãn Noãn đường rút lui!
Nghĩ đến chuyện cần làm sắp tới, Lăng Phẩm Viện vốn đã mệt đến cực hạn cảm giác sức lực toàn thân lại bắt đầu dần dần trở lại.
Sau khi trở lại ký túc xá cầm lên chìa khóa xe, Lăng Phẩm Viện chuẩn bị lên xe đến bộ tư lệnh.
"Lăng Phẩm Viện, cô muốn đi ra ngoài?"
Ninh Văn Hạo cũng đang chuẩn bị đi ra ngoài, bởi vì đồng hồ đo đèn xe bị hỏng, buổi chiều mới có thể sửa xong, thấy Lăng Phẩm Viện muốn đi ra ngoài, vừa lúc anh muốn đi tìm Xích Dương, cho nên liền muốn đi nhờ xe.
Ninh Văn Hạo là chỉ đạo viên tổng đội bộ đội đặc chủng, lại là người mà Xích Dương tin tưởng, cho dù Lăng Phẩm Viện lại cao ngạo, thái độ của cô đối với vị chỉ đạo viên mặc kệ là cấp bậc vẫn là quân hàm đều cao hơn cô này vẫn là rất tốt. Gật đầu: "Báo cáo chỉ đạo viên, tôi muốn đi bản bộ."