Đây là cả nhà bắt nạt một con cẩu độc thân là ông sao? Đây là cảm thấy mỗi ngày ông ăn cẩu lương lãng phí lương thực, cho nên mở ra hình thức đồ cẩu sao?
Rất muốn vung cửa liền đi!
Quá bắt nạt người!
Thấy Lãnh Tấn Bằng cả người đều không tốt, lão gia tử lúc này mới ngược lại nói:
"Còn có, cậu nhìn chân này của tôi, bệnh của vài thập niên trước đều bị Noãn Noãn chơi đùa một chút liền tốt bảy tám phần, bệnh này của cậu tính cái gì? Cho dù là nghiêm trọng đến đâu, Noãn Noãn nhà chúng tôi cũng có thể chữa khỏi cho cậu. Đúng không Noãn Noãn?"
"Vâng."
Chung Noãn Noãn nhìn xem bộ dáng khổ cực khi nuốt cẩu lương của chú Lãnh, đã không nhịn được muốn cười lên tiếng, nghe được vấn đề của ông nội, nhanh chóng gật đầu.
"Ông nội yên tâm đi, cháu nhất định sẽ chữa khỏi cho chú Lãnh, sẽ không làm cho nhà họ Xích chúng ta mất mặt."
Miệng Noãn Noãn ngọt giống như lau mật, một câu liền làm cho Xích Dương cùng Xích lão gia tử vui vẻ đến không khép miệng được.
Lão gia tử nhìn về phía Lãnh Tấn Bằng: "Có nghe hay không? Noãn Noãn nhà chúng tôi đều đã cầm thanh danh nhà họ Xích bảo đảm, liền nhất định sẽ chữa khỏi cậu. Cho nên cậu ngoan ngoãn tiếp nhận trị liệu, làm xong chuyện bên này, cậu liền trở lại thủ đô sáng lên nóng lên."
Lời này của lão gia tử rất rõ ràng, chờ thân thể Lãnh Tấn Bằng tốt lên, ông còn phải trở lại thủ đô.
Lúc trước Lãnh Tấn Bằng cũng là bởi vì thân thể mới bất đắc dĩ giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang.
Lão gia tử nói ra lời này, liền mang ý nghĩa nếu như thân thể Lãnh Tấn Bằng có chuyển biến tốt đẹp, chiến công của ông cũng đều sẽ là của ông.
Lãnh Tấn Bằng cảm động đồng thời, trong lòng cũng là tắc tắc.
Nhà họ Xích chúng ta?
Noãn Noãn nhà chúng tôi?
Hiện tại còn không có kết hôn đâu!
Thật sự là không phải người một nhà không tiến vào cửa một nhà!
Cái gì cũng không muốn nói, yên lặng làm một con cẩu độc thân tiếp nhận trị liệu. Chỉ có thân thể tốt, sức miễn dịch mới có thể tăng cường, mới có thể có một thân thể càng mạnh mẽ để đối mặt sự độc hại vô số lần mỗi ngày của cả nhà này.
"Chú Lãnh, mấy ngày nay vùng gan của chú cảm giác thế nào?"
Chung Noãn Noãn cảm giác một nhà bọn họ bắt nạt một người đàn ông không có vợ như chú Lãnh thật là có chút quá mức, thế là nhanh chóng dời đi chủ đề.
"Không đau! Hoàn toàn không đau! Cháu nói chôn chỉ này chỉ có thể có tác dụng nửa tháng, thế nhưng là đều đã nhanh qua nửa tháng, vẫn không đau như cũ, quả thực là quá thần kỳ!"
"Đó là! Noãn Noãn thế nhưng là cháu dâu của tôi đâu!" Lão gia tử ở một bên đắc ý xen vào.
Giờ phút này, trong lòng lão gia tử chỉ có cháu dâu xinh đẹp tài giỏi, cháu trai nhà mình đều đã sớm bị ông quên lên chín tầng mây.
Lão gia tử giống như một lão ngoan đồng, đây là Chung Noãn Noãn lần đầu tiên nhìn thấy.
Trước kia bởi vì cô không thích Xích Dương, còn luôn muốn ly hôn với anh, lão gia tử sợ cô thật sự ly hôn với Xích Dương, cho nên thái độ đối với cô cũng là thận trọng. Sợ cô một cái không vui vẻ liền sẽ muốn ly hôn.
Mà bây giờ, Chung Noãn Noãn giương môi.
Nhìn ra được ông nội rất thích cô, đối với người cháu dâu như cô, lão gia tử là rất vui vẻ.
"Không đau là được. Chẳng qua chú cũng biết nửa tháng lập tức liền muốn qua, mà lúc trước cháu chôn chỉ, khác với cách mỗi hai ngày châm cứu cho chú một lần, chôn chỉ là vì để chú giảm cảm giác đau, châm cứu mới thật sự là trị liệu. Cho nên chú không đau cũng không đại biểu nó sẽ không đau nhức, hôm nay cháu đã mang chỉ đến, chờ chút nữa châm cứu xong, cháu còn phải chôn chỉ cho chú."
"Được!" Hiện tại đối với Noãn Noãn, Lãnh Tấn Bằng là nói gì nghe nấy.
"Chú có đúng hạn uống thuốc không?"
".. Có!"
"Tấn Bằng, làm người muốn thành thật. Có chính là có, không có chính là không có! Cậu không ngoan ngoãn uống thuốc, bệnh của cậu sẽ không khỏi nhanh như vậy được!"