Lúc trước hai ngươi nói chuyện mua lễ phục định chế của Vinia trước mặt Chung Noãn Noãn, cũng không cố kỵ Chung Noãn Noãn, đó là bởi vì bọn họ cảm thấy Chung Noãn Noãn là đồ nhà quê, nhất định nghe không hiểu những gì hai người nói.
Mà vừa rồi, lúc mua váy cho Chung Noãn Noãn, Giang Xu Uyển ngay lập tức gỡ thẻ bài xuống.
Cho nên bọn họ không hề nghĩ tới, Chung Noãn Noãn không những nghe hểu được chuyện lễ phục định chế của Vinia, ngay cả giá của chiếc váy vừa rồi cũng nhìn thấy.
Cô ta nhìn thấy lúc nào vậy?
Điều này khiến mặt mũi của giang Xu Uyển có chút xấu hổ.
Nếu như Chung Khuê Quân biết chuyện này, nhất định sẽ mắng bà.
"Con bé này, nói như thể mẹ ngược đãi con vậy. Cái váy vừa rồi con mặc thật sự rất đẹp, rất tôn da, cho nên mẹ mới mua cho con. Mẹ cũng không nói chỉ mua cái này cho con! Cũng không nói để con mặc cái váy này tham gia tiệc hội!"
Giang Xu uyển lập lờ nước đôi, nhưng lần này Chung Noãn Noãn lại rất thân thiện chủ động ôm lấy cánh tay của Giang Xu Uyển: "Con liền biết là mẹ đối với con tốt nhất. Mẹ sao có thể mua cho nhân vật chính như con một cái váy hơn 2000 khối, lại mua cho chị một bộ lễ phục 100 vạn được? Mẹ, yêu cầu của con cũng không cao, nếu mẹ mua cho chị một bộ lễ phục 100 vạn, con cũng chỉ muốn một bộ lễ phục 200 vạn là được. Cuộc đời con từ trước tới giờ đều không được mặc một bộ lễ phục nào đắt như vậy. Đến lúc đó, con nhất định sẽ trở thành tiêu điểm của toàn trường!"
Lời nói của Chung Noãn Noãn khiến miệng của Giang Xu Uyển cùng Chung Thiên Thiên co giật một chút, hận không thể đánh mặt đồ nhà quê này.
Bị Chung Noãn Noãn làm phiền như vậy, hào hứng của Giang Xu Uyển cùng Chung Thiên Thiên đều không cao, che giấu sự buồn bực trong lòng đi đến quầy chuyên doanh của Vinia.
Quầy chuyên doanh của Vinia đặt ở trung tâm, toàn bộ quầy chuyên doanh được thiết kế thành một tòa mô hình lâu đài cổ.
"Noãn Noãn, đây là nhãn hiệu Thiên Thiên thích, mang phong cách trưởng thành, mẹ cảm thấy không thích hợp với con, cho nên chúng ta trước đi dạo cùng chị con, chờ chị con mua lễ phục xong, lại cùng con đến cửa hàng khác đi dạo."
Tiến vào quầy chuyên doanh của Vinia, còn chưa kịp nhìn, Giang Xu Uyển liền đưa ra đề nghị. Dù sao đây là thương hiệu hàng đầu quốc tế, bà không nỡ mua đồ cho Chung Noãn Noãn ở đây. Chờ cho Thiên Thiên nhà bà mua xong, cùng lắm thì nói là không có tiền.
Nhưng mà Chung Noãn Noãn lại lộ ra một bộ cô gái nhỏ tranh cường háo thắng: "Chị thích con cũng thích, ai bảo bọn con là chị em ruột chứ?"
Giang Xu Uyển: .
Chung Thiên Thiên: .
Bây giờ mới biết là chị em ruột, mấy hôm trước lúc tìm đàn ông, cô ta sao không nghĩ tới bọn họ là chị em ruột?
Thật muốn bóp chết cô ta làm sao bây giờ?
"Ồ, đây không phải Xu Uyển sao? Bà đưa Thiên Thiên đi chọn lễ phục sao?"
Chung Noãn Noãn ngẩng đầu, nhìn thấy bạn thân của mẹ cô, Lâm Hân.
Rõ ràng cô sống sờ sờ đứng ở chỗ này, vậy mà Lâm Hân lại giống như là bị mù không nhìn thấy, thân thiện đi đến bên người Chung Thiên Thiên: "Hơn một tháng không gặp Thiên Thiên, người lại gầy đi một chút rồi? Hiệu quả giảm béo rất tốt!"
Bởi vì con gái của Lâm Hân là Diệp Mộng Khê mỗi lần đều cướp lấy danh hiệu hoa khôi của cô, cho nên Chung Thiên Thiên rất chán ghét hai mẹ con nhà này. Nhưng mà đối mặt với lời chào hỏi của Lâm Hân, cô không thể không nở nụ cười vừa phải lại hào phóng: "Chào dì Lâm."
Giang Xu Uyển cười nói: "Cuối tuần này không phải muốn tổ chức tiệc hội sao, cho nên tôi liền đưa Thiên Thiên và Noãn Noãn đến đây chọn lễ phục."
Lâm Hân nhìn thoáng qua Chung Noãn Noãn, không để ý tới cô, nhìn về phía Giang Xu Uyển hỏi: "Chung Noãn Noãn giết Chu Cẩm Huy là chuyện đã chắc chắn, các người làm sao mà đem nó từ trong ngục giam đưa ra ngoài được vậy?"