Mặt Lãnh Kỳ Duệ đều bị yêu tinh Selina kia quyến rũ, lúc này mới nhớ tới chuyện trước đó cô một chân đá bay tài xế của Cố Trà Yên vào trong thùng rác, lại đưa tay hất lên, trực tiếp dùng lực cánh tay vứt một người lớn như Cố Trà Yên vào trong thùng rác.
Được rồi, bạo long không phải dễ trêu, trêu chọc phải cô, vừa lúc anh tặng vòng hoa cho Diệp Hải.
* * *
Một tháng trôi qua, Chung Noãn Noãn rốt cục nghênh đón lần thi cuối kỳ đầu tiên từ sau khi cô trùng sinh đến nay. Lần trước vì để cho Chung Thiên Thiên có biểu hiện tốt ở trước mặt người lớn, cô liền thi được thứ nhất đếm ngược toàn trường. Nhưng mà hôm nay, cô muốn lấy ra bản lĩnh thật sự của cô.
Dù sao, sau khi thi được đệ nhất toàn trường, cô còn muốn cho Ngô Văn Thiến cùng Lý San San xin lỗi cô ngay trước mặt thầy trò toàn trường, tiện thể quét dọn nhà vệ sinh một học kỳ.
Chung Thiên Thiên đã làm nghỉ học, hai ngày này đã ở trong nhà chuẩn bị đi thủ đô. Hẳn là Cố Minh Triết không chịu được sự tàn phá của cô ta, chuẩn bị tìm nhà họ Nam Cung ra mặt. Cho nên Chung Noãn Noãn quyết định không đi quấy rầy bọn họ.
Chẳng qua hai người lúc trước trợ trụ vi ngược là Ngô Văn Thiến cùng Lý San San, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua. Cô am hiểu nhất, chính là dùng đồ vật người khác am hiểu nhất đến đánh bại người đó. Như vậy, tạo thành tổn thương mới có thể đủ lớn.
Sau khi thi xong, còn có 5 ngày sẽ cho ra thành tích cuối kỳ, mấy ngày nay cũng muốn tiếp tục đi học. Cho nên sau khi tan học, Noãn Noãn trực tiếp đi đại viện quân đội.
Bởi vì trong khoảng thời gian này Xích Dương cùng tư lệnh đều muốn vội vàng xử lý chuyện gián điệp, cho nên Chung Noãn Noãn đều đã trở lại đại viện quân đội, Xích Dương còn không có tan tầm.
Điện thoại di động vang lên, màn hình biểu hiện là Xích Dương gọi tới.
"Alo, anh Xích Dương."
"Noãn Noãn, em đến đại viện chưa?"
"Dạ, em vừa tới."
"Thật xin lỗi, bên anh còn có chuyện phải bận rộn, khả năng không có cách nào trở về ăn cơm tối cùng em. Anh làm người xào mấy cái rau xào ở nhà ăn cho em, có thể chờ một lúc cậu ta liền đến, đến lúc đó em mở cửa cho cậu ta."
"Vâng.'
Đối với sự quan tâm cùng cẩn thận của anh Xích Dương, mặc dù Chung Noãn Noãn có thể thường xuyên cảm nhận được, nhưng mà mỗi một lần, cô đều sẽ cảm giác rất ấm áp, rất cảm động.
" Vậy lúc nào thì anh ăn cơm? Anh đừng bởi vì bận bịu quên ăn cơm, đối dạ dày không tốt. "
" Anh đã làm người đi gọi cơm, chờ một lúc sẽ ăn cùng tư lệnh, yên tâm đi. "
" Vậy anh tốt nhất gọi đồ ăn mềm mại một chút, dạ dày tư lệnh không tốt. "
" Tốt, biết. "
" Vậy em sẽ không quấy rầy anh. Anh đi nhanh đi, em chờ anh trở lại đi ngủ. "
" Ừ. "
Tắt điện thoại, Chung Noãn Noãn liền bắt đầu dọn dẹp phòng giúp Xích Dương.
Mặc dù phòng rất sạch sẽ, nhưng mà Chung Noãn Noãn vẫn là nguyện ý đi quét dọn nó, trang trí nó. Bởi vì đây là nhà của cô cùng Xích Dương.
Chung Noãn Noãn làm việc không bao lâu, liền nghe được có người gõ cửa.
Mở cửa, là một lính cần vụ bộ đội đặc chủng.
Chung Noãn Noãn còn chưa kịp nói chuyện, đối phương chính là đứng nghiêm ưỡn ngực cúi chào, sau đó dùng giọng nói siêu cấp lớn quát:" Chào phu nhân thủ trưởng, tôi làm theo mệnh lệnh của thủ trưởng đến đưa cơm cho phu nhân!"
Chung Noãn Noãn muốn nói bọn họ còn chưa có kết hôn.
Nhưng mà lại nghe được xưng hô như vậy một lần nữa, cô lại cảm thấy một cỗ vui vẻ đã lâu.
Đời trước, sau khi Xích Dương hoàn thành nhiệm vụ ở thành phố Giang về tới thủ đô, khi đó bọn họ đã kết hôn, mà ở thủ đô, cô là phu nhân thủ trưởng danh chính ngôn thuận.
Chẳng qua cô lại tuyệt không thích xưng hô thế này, làm tất cả mọi người gọi cô là Chung nữ sĩ.
Những binh lính kia không dám gọi, về sau..