Nhưng mà hiện tại cô đã bất chấp nhiều như vậy, giờ phút này cô chỉ cảm thấy vạn phần hoảng sợ, không nghĩ ra tại sao cô lại bị hủy dung.
Kêu nửa ngày cũng không có người, nhìn đến trên mặt đất ven tường có một cái di động, Âu Minh Tịch dùng lớn lao dũng khí mới từ trên tấm ván gỗ xuống dưới.
Chân rơi xuống đất liền mềm nhũn, Âu Minh Tịch ngã tới trên mặt đất. Bởi vì không nghĩ tới sẽ té ngã, cho nên cái ngã này, trực tiếp là mặt chấm đất, làm Âu Minh Tịch đau đến mức oa oa kêu to.
Lúc này trời còn không có sáng.
"Bây giờ đều mấy giờ? Như thế nào lại chơi suốt đêm? Còn muốn thân thể hay không?"
"A -- ba, cứu mạng! Ba.. Ô ô ô.. Ba.. Cứu mạng.."
Thanh âm cầu cứu của Âu Minh Tịch bừng tỉnh vợ chồng Âu Thành Hòa, hai người cơ hồ là đồng thời ngồi dậy.
"Minh Tịch, con ở đâu? Con làm sao vậy? Con không cần dọa mẹ, con gái, con gái của mẹ, con rốt cuộc làm sao vậy?" Âu phu nhân vừa nghe thanh âm của con gái, nháy mắt sợ tới mức đại kinh thất sắc mà khóc lên.
"Mẹ.. Con.. Con có phải sắp chết hay không.. Ô ô ô.. Con có phải sắp chết hay không? Con không muốn chết.. Mẹ làm ba cứu con.. Cứu con!"
"Minh Tịch, con trước đừng khóc, mau nói cho ba con đang ở đâu?"
"Con không biết con ở đâu, ô ô ô.. Ba, con bị hủy dung. A -- con muốn gϊếŧ Chung Noãn Noãn! Con nhất định phải gϊếŧ Chung Noãn Noãn!" Âu Minh Tịch ở đầu bên kia điện thoại gào lên từng tiếng thét chói tai cuồng loạn.
"Được được được, con đừng sợ, cũng đừng tắt điện thoại, ba lập tức làm người định vị vị trí của con."
Dứt lời, đưa điện thoại cho mẹ Âu Minh Tịch, mà chính ông thì dùng máy bàn trong nhà nhanh chóng gọi điện thoại cho công an. Làm cho bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra tung tích của Âu Minh Tịch.
Nói thật, Âu Thành Hòa tuy rằng là người hiểu rõ lý lẽ, nhưng lại là con gái nô.
Ông cũng chỉ có một đứa con gái như vậy, mà hiện tại tất cả giao tranh cùng nỗ lực của ông đều là vì lót đường cho chính con gái ông.
Cho nên ông có thể dạy dỗ Âu Minh Tịch, thậm chí sẽ mắng Âu Minh Tịch khi cô ý đồ tranh đoạt cùng Chung Noãn Noãn, nhưng nếu là Âu Minh Tịch thực sự có chuyện không hay xảy ra, ông tuyệt đối có thể đánh bạc tánh mạng này.
Khi công an biết được tung tích của Âu Minh Tịch, hội báo cho Âu Thành Hòa, vợ chồng Âu Thành Hòa chạy tới địa điểm xảy ra chuyện, nhìn đến chính là vẻ mặt khó xử của công an cảnh sát.
Mặt Âu Thành Hòa trầm xuống, hỏi: "Sao lại thế này? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
"Minh Tịch đâu? Minh Tịch ở đâu?" Âu phu nhân cũng nôn nóng hỏi.
Tới đều là nam cảnh sát, sắc mặt có chút khó xử, nghe được dò hỏi, ánh mắt có chút lập loè, "Báo cáo phó thị trưởng Âu, lệnh thiên kim ở bên trong. Xe cứu thương còn có ba phút liền đến."
Vợ chồng Âu Thành Hòa nhanh chóng đi vào ngoài phòng sắt lá bị vứt đi ở một bên, đẩy cửa ra, nhìn đến Âu Minh Tịch ở bên trong trần như nhộng, tóc lộn xộn, mặt bị rạch đến máu thịt bay tứ tung, Âu phu nhân trực tiếp chết ngất qua đi, ngay cả Âu Thành Hòa cũng là chân mềm nhũn, bị đả kích đến trực tiếp ngồi xuống trên mặt đất.
Nhìn khuôn mặt da thịt tung bay đã lộ ra xương trắng sâm sâm của con gái, Âu Thành Hòa biết đứa con gái ông lấy làm tự hào đã bị hủy hoại hoàn toàn.
* * *
Sáng sớm hôm sau, Chung Noãn Noãn liền nhận được điện thoại của Chung Khuê Quân.
"Noãn Noãn, ba hỏi con, Selina kia rốt cuộc là người nào? Vì sao con muốn cho cô ta bắt nạt chị gái con, còn làm cô ta uy hiếp nhà họ Cố, gián đoạn việc làm ăn nhà họ Cố? Noãn Noãn, ba biết bởi vì mẹ con, cho nên con không thích Thiên Thiên, nhưng nó rốt cuộc cũng là chị gái con, mà nhà họ Cố là nhà chồng tương lai của nó, con làm người đi hại nhà họ Cố như vậy, không nói đến về sau chị con rất khó ngẩng đầu ở nhà họ Cố, ngay cả nhà họ Chung chúng ta cũng sẽ không mặt mũi gặp người."