Quả nhiên là thần tượng, cho dù là đi ra ngoài chạy bộ đều sẽ mang trang bị gϊếŧ người cướp của. Ngưu!
Xe chạy không đến mười lăm phút liền tới địa bàn của bang Thanh Long.
Đây là một địa phương phong thủy tốt, bốn phía có núi vây quanh, dưới chân núi còn có hồ nước.
Rốt cuộc nếu là chẳng may gặp bất trắc, ít nhất người bên trong có thể chạy trốn bằng đường núi cùng đường thủy.
"Đại trưởng lão liền ở bên trong này?"
Lôi Bằng: "..."
"Ngài.. Ngài không phải làm tôi mang ngài tới bang Thanh Long sao?" Tại sao lại muốn gặp đại trưởng lão? Mẹ nó! Nữ ma đầu này sẽ không bởi vì anh mang lầm đường liền muốn gϊếŧ anh đi?
Chung Noãn Noãn vô ngữ: "Đại trưởng lão không ở bang Thanh Long?"
"Bang chủ hiện tại của bang Thanh Long là con trai của bang chủ trước, đại trưởng lão vẫn luôn muốn ngồi lên vị trí bang chủ, cho nên quan hệ với bang chủ hiện tại cũng không tốt, cho nên rất ít ở trong bang phái."
Buồn bực nha!
"Tính, đi vào trước nhìn xem."
Dương Nghị kéo Lôi Bằng xuống xe đi theo phía sau Chung Noãn Noãn.
"Đường chủ Lôi? Anh làm sao vậy? Tại sao lại bị thương đến chỗ đó? Không có việc gì đi?"
Người trông giữ nhìn đến Lôi Bằng, quan tâm dò hỏi. Rốt cuộc Lôi Bằng vừa mới mang không ít tiền tài cho trưởng lão của bọn họ.
Lôi Bằng nhìn thấy người tới, ánh mắt sáng lên: "Anh ở chỗ này, vậy có phải đại trưởng lão cũng ở chỗ này hay không."
"Đúng vậy." Người nọ vẻ mặt khoe khoang: "Hiện tại không nên gọi là đại trưởng lão, mà hẳn là gọi bang chủ."
Thấy Lôi Bằng vẻ mặt ngây ngốc, người nọ liếc mắt một cái đánh giá Chung Noãn Noãn mang lên mặt nạ ở một bên, nói: "Rốt cuộc bang Thanh Long là bang phái lớn, sao có thể làm một thẳng nhãi miệng còn hôi sữa làm chủ một bang phái được?"
"Vậy hiện tại anh liền mang chúng tôi đi vào tìm bang chủ mới của các anh đi."
"Bang chủ chúng tôi sao có thể là người cô nói gặp là có thể gặp được? Cô là ai? Chạy tới bang Thanh Long còn mang cái mặt nạ, chẳng lẽ là tới gây chuyện?"
"Nói đúng, tôi chính là tới gây chuyện, anh rốt cuộc có dẫn đường hay không?"
"Nha!" Người nọ vẻ mặt châm chọc đang muốn nói chuyện, Chung Noãn Noãn đã một chân đá bay người này ra ngoài.
10 mét.
Sau đó rơi xuống.
Sau đó người này liền không biết là hôn mê vẫn là đã chết.
Những người trông giữ còn lại: "..."
"Không nghĩ biến thành bộ dáng của anh ta liền dẫn đường cho tôi."
Kiến thức tới thực lực của Chung Noãn Noãn, những tên trông giữ lâu la còn lại cũng không dám lại xem thường cô, vẻ mặt kinh tủng như gặp được quỷ, nhìn thoáng qua Chung Noãn Noãn, lại nhìn thoáng qua Lôi Bằng bị thương nặng, xám xịt chạy về phía trước.
Chung Noãn Noãn cũng mang theo người nghênh ngang mà đi vào.
"Bang chủ, có người tới gây chuyện. Đường chủ Lôi bị thương nặng, Hắc Oa vừa rồi cũng bị đá bay hôn mê bất tỉnh."
Người nọ đi vào quảng trường.
Trên quảng trường, thực rõ ràng có hai đám người đang giằng co, trong đó một phương rõ ràng yếu hơn một phương khác.
Mà cầm đầu một phương cường thế kia, đó là vị đại trưởng lão của bang Thanh Long.
Sau khi tiểu lâu la cáo trạng, đại trưởng lão liền nhìn về phía Chung Noãn Noãn.
Thấy Chung Noãn Noãn đeo một cái mặt nạ, phía sau đi theo Dương Nghị còn đang túm Lôi Bằng bị thương, đôi mắt đại trưởng lão không vui mà nheo lại.
Chung Noãn Noãn cũng không thay đổi đặc thù nữ tính hóa của cô, cho nên mặc dù là đeo mặt nạ, đối đại trưởng lão tới nói, căn bản cũng là chướng mắt.
"Cô bé này, tôi không biết cô là người nào, muốn tới nơi này làm cái gì, cho dù cô là tới gây chuyện, cũng mời cô tới từ chỗ nào liền trở về chỗ đó đi. Hôm nay là ngày bang Thanh Long chúng tôi thanh lý môn hộ, không có thời gian quản cô. Tôi đếm ba tiếng, nếu là cô mang theo người của cô biến mất, tôi có thể không so đo chuyện khác với cô."