Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh , Quay Về Bù Đắp Cho Anh - Trương Tuyết Chi

Chị Điềm bĩu môi, không khách sáo nói: “Vòng quanh thế giới? Từ khi nào ông Hình lại có nhã hứng này vậy chứ? Vì sao chúng tôi lại không biết nhỉ?”

Ông cụ Hình xoay sang một bên, tiếp tục uống canh nóng.

Thạch rũ mắt, lãnh đạm nói: “Mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, ba tiếng sau, chúng ta lên đường.”

“Ừm.” Mọi người ăn ý gật đầu.

Ông cụ Hình nhìn thoáng qua Thạch, trong lòng tính toán, tên nhóc này thật sự càng ngày càng có khả năng lãnh đạo. Nếu Tiêu Chí Khiêm có thể trở thành người đứng đầu của Hồng môn, vậy thì Thạch chính là người duy nhất trông coi Hải Thiên Đường, giao Hải Thiên Đường cho anh ta, bản thân cũng coi như yên tâm.

Ba tiếng đồng hồ, đối với Tiêu Chí Khiêm mà nói, từng giây từng phút đều giống như tra tấn.

Anh ta siết chặt nắm đấm, con ngươi đen như mực, lúc thì lạnh như băng, lúc lại mãnh liệt như lửa, kết hợp ở một chỗ, giống như đụng phải sao hỏa dữ dội.

Tiểu Cường luôn quan sát máy tính trong tay, mây đen và sấm chớp đang dần dần di chuyển về phía tây, chị Điềm qua phía họ, thúc giục Đinh Khiên và tiểu Cường vào trong lều nghỉ ngơi một lát, ngồi máy bay liên tục mấy tiếng đồng hồ, ngay đến cả cơ thể làm bằng sắt cũng không chịu nổi.

Thạch lại chậm rãi đi đến bên cạnh ông cụ Hình, trầm giọng nói: “Lão đường chủ, phòng ngự ở nơi này như thế nào?”

Ông cụ Hình cầm chén trà, hơi nâng mí mắt nhìn Thạch, biết không có chuyện gì giấu được anh ta, dứt khoát nói sự thật với anh ta: “Nơi này là căn cứ nghiên cứu bí mật mà Đức xây dựng trong chiến tranh thế giới thứ hai.”

Thạch trầm ngâm: “Ở đây sao?”

Ông cụ Hình gõ gõ tẩu hút thuốc, sau đó mới chậm rãi nói: “Trước chiến tranh thế giới thứ hai, nước Đức đã để mắt đến Nam Cực, muốn mở rộng lãnh thổ về phía bên này, xây dựng trạm bắt cá voi, muốn thu hoạch dầu cá voi. Lần đầu tiên đi xa, họ phát hiện suối nước nóng ở trong đất liền Nam Cực. Xung quanh suối nước nóng còn mọc rất nhiều cây kỳ lạ. Bọn họ vốn dĩ muốn lấy một vài mẫu đem về nghiên cứu, nhưng không ngờ, những cây này lại biết ăn thịt người! Những người đi đều một đi không trở lại. Sau đó, cuối cùng cũng lấy được phiến lá cây mang về, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện, loại cây này có khả năng tái sinh! Phát hiện này đối với chiến tranh mà nói, có ý nghĩa vô cùng to lớn! Mà ngay lúc này, chiến tranh thế giới thứ hai nổ ra, mặc dù nước Đức ngoài mặt thì nói tạm hoãn kế hoạch Nam Cực, nhưng lại phân thành các đội nhỏ bí mật tiến về Nam Cực, muốn nghiên cứu loại cây kỳ lạ hiếm thấy này. Số người còn lại chưa đến một nửa, cuối cùng quyết định đào rễ cây lên. Sau đó, bọn họ muốn chọn một hòn đảo không người, bị ngăn cách với thế giới làm nơi nuôi dưỡng và nghiên cứu khả năng tái sinh của loại cây này. Cho dù là hình dạng địa hình, hay là nhiệt độ khí hậu đều thống nhất với suối nước nóng ở đất liền Nam Cực. Định kỳ sẽ có tội phạm chiến tranh bị đưa tới đây, cung cấp cơ thể người cho bọn họ làm thí nghiệm.”

Thạch hiểu ra: “Chính là hòn đảo này.”

“Ừ.” Ông cụ Hình gật đầu: “Sau khi nước Đức thất bại ở chiến tranh thế giới thứ hai, có tư liệu liên quan đến hòn đảo này, cũng tính cả việc Hitler một khối đốt thành lịch sử, nhân viên phụ trách nghiên cứu trên hòn đảo này đã hoàn toàn bị quên lãng. Nơi này bởi vì chặt đứt nguồn cung cấp tài nghuyên, cũng rơi vào đường cùng…”

Thạch nghi ngờ hỏi: “Vì sao ngài biết những chuyện này?”

“Từ mấy năm trước, khi ta truy bắt một kẻ phản bội Hồng môn, thì nhận được tín hiệu cầu cứu đứt quãng ở hòn đảo này, sau đó mới tìm thấy nơi này. Nhưng những người ở đây đã chết hết, tín hiệu cầu cứu là do thiết bị máy móc hẹn giờ gửi đi, chỉ còn lại vài trang ghi chép trong bản nháp về những chuyện xảy ra khi đó.”

“Sau đó thì sao?” Thạch nhạy bén hỏi đến cùng: “Nơi này trở thành căn cứ bí mật khác của Ám Đường sao?”

Ông cụ Hình cũng được coi là người sáng lập nên Ám Đường Hồng môn, có đức độ và uy tín rất cao ở Hồng môn. Ông ta không ngừng thu nạp người tài cho Hồng môn, mà sau khi để Tiêu Chí Khiêm trở thành đường chủ, ông ta càng giống như “rồng thần thấy đầu mà không thấy đuôi”. Cho nên, Thạch hoàn toàn có lí do nghi ngờ.

Tầm mắt của ông cụ Hình có chút xao lãng: “Làm gì có! Cũng chỉ là đôi khi trở lại tham quan mà thôi!”

Thấy Thạch vẫn còn muốn hỏi nữa, ông cụ Hình không thể không mặc kệ, lấy tẩu thuốc đập vào đầu anh ta hai cái: “Hỏi nhiều như vậy làm gì? Quên quy định của Hồng môn rồi hay sao? Nhóc con nhà anh muốn mạo phạm bề trên có phải không?”

Thạch lập tức nghiêm mặt, cúi thấp đầu, thái độ cung kính: “Thuộc hạ không dám.”

“Không dám cái mông!” Ông cụ Hình vén góc lều: “Đi sang bên kia đứng tấn cho ta! Ta chưa bảo anh đứng lên, thì không được phép đứng lên!”

“Vâng!” Thạch không dám phản đối, lập tức đi đứng tấn đúng tiêu chuẩn, vững như tảng đá.

Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng không được phép quên quy định của Hồng môn!

Chị Điềm thấy vậy, lắc đầu: “Lão đường chủ, ngài không thể đổi người bắt nạt sao? Thạch nhà chúng tôi rất trung thành có phải không?”

Ông cụ Hình ngồi xổm ở một bên, chép miệng: “Ngọc không mài không sáng.”

Chị Điềm trợn trắng mắt, bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Tiểu Cường và Đinh Khiên ở bên trong lều, một người quan sát chăm chú khí tượng ảnh mây, người còn lại giữ liên lạc với thành phố A, nói rõ tình huống ở nơi này cho Trương Thịnh Hải.

Mưa phùn bắt đầu rơi, thời tiết âm u chưa hề có ý định tiêu tan.

Tiêu Chí Khiêm ngẩng đầu, siết chặt nắm đấm, tròng mắt siết chặt lại, sương mù ngưng tụ thành băng trong mắt.

Vì sao, nếu là người đó…

Ngồi ở tầng trên cùng của tòa thành đá, ngay cả thời gian hiện tại cũng không phân biệt rõ ràng, tiếng sấm bên ngoài nhỏ dần, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy vài tia chớp xẹt qua, chứng tỏ giông bão sắp đi qua. Họ cũng sắp thoát khỏi nguy hiểm, trái tim Trương Tuyết Chi cuối cùng cũng có thể nhẹ nhõm. May mà nước biển không tràn lên tầng ba, chỉ cần đợi nước rút xuống thấp, họ có thể xuống tầng rồi.

Cúi thấp đầu, nhìn thấy Tuyệt vẫn luôn gối đầu lên chân cô, cặp lông mày khẽ cau lại của Tuyết Chi vẫn chưa từng thả lỏng.

Cơ thể anh ta run rẩy, thỉnh thoảng co giật mấy cái, giống như gặp ác mộng, thỉnh thoảng rơi xuống vực sâu. Biểu cảm trên mặt thỉnh thoảng biến đổi, đầu tiên là sợ hãi, thỉnh thoảng lại nhe răng cười tàn nhẫn, cuối cùng lại giống như một đứa trẻ không còn sức lực.

Trương Tuyết Chi nhìn anh ta, đoán không ra, người như vậy rốt cuộc có một quá khứ như thế nào? Rốt cuộc đã phải chịu đựng khổ cực như thế nào?”

Không nghĩ ngợi nhiều nữa, cô rời đầu của anh ta trên chân mình, nhẹ nhàng đặt lên mặt đất, sau đó đứng dậy, cử động đôi chân bị tê, muốn đi xuống tầng xem thử mực nước.

Khi cô đi đến trước cầu thang, mực nước mặc dù vẫn chưa rút hết, nhưng cũng không dâng lên cao nữa, là dự báo tốt.

Mặt nước bình lặng, so với sự dữ dội ban nãy, sự yên bình, tĩnh lặng lúc này có chút kỳ lạ. Trong tòa thành có vài chiếc đèn khẩn cấp, ánh sáng yếu ớt và lờ mờ chiếu lên mặt nước, hoàn toàn bị dòng nước xanh thẫm nuốt chửng, không nhìn rõ bên trong.

Nhưng đôi mắt phượng của Trương Tuyết Chi khẽ híp lại, mơ hồ nhìn thấy, dường như có thứ gì đó đang cử động bên trong…

Trương Tuyết Chi lặng lẽ tiến lại gần, đứng trên ban công, hai chân đã chạm vào trong nước. Cô ngồi xổm xuống, mắt phượng khẽ híp, muốn nhìn thật kỹ, có phải là cá mập không hay chỉ là bạch tuộc. Diện tích bóng mờ màu xanh thẫm bên dưới càng ngày càng lớn, giống như đang kéo dài về phía cô, hình dạng cũng đang từ từ thay đổi.

Tuyết Chi nhìn chằm chằm vào mặt nước giống như bất động, tay không nhịn được đổ mồ hôi.

Bên ngoài tòa thành thỉnh thoảng vẫn có tiếng sấm sét, tiếng gió, nhưng bên trong phòng lại tĩnh lặng đến nỗi khiến người ta ngạt thở. Dưới tình huống này, mực nước phía dưới không ngừng biến đổi, càng tăng thêm phần quái dị.

Tuyết Chi thuộc mệnh thủy, nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ dũng cảm nhảy xuống nước nhìn xem bên trong rốt cuộc là loài sinh vật gì! Cô vừa bước chân vào trong nước, muốn xoay người bỏ đi, nhưng lúc này, một sợi dây lặng lẽ chồi lên trên mặt nước, không nhanh không chậm quấn lấy một bên chân Tuyết Chi, mãnh liệt kéo cả người cô vào trong nước!

Tuyết Chi còn không kịp hét lên, nước xung quanh đã bao vây lấy cô, cô theo bản năng nín thở, xoay người, giãy giụa trong nước. Khi cô nhìn thấy thứ quấn lấy mình là một sợi dây, vội vàng muốn giật ra. Bỗng dưng, chân còn lại của cô cũng bị quấn lấy, eo cũng bị quấn chặt lại!

Tuyết Chi bắt đầu cảm thấy hoảng loạn, không biết thứ đáng sợ này xuất hiện từ đâu, dường như cũng có sinh mạng, quấn chặt lấy cô, lôi cô xuống.

Trong khi hoảng loạn, hai tay Tuyết Chi nắm lấy cầu thang tầng hai, càng giãy giụa, sợi dây quấn chặt lấy cơ thể. Cuối cùng, lại có một sợi dây khác quấn lấy ngực cô, phổi giống như thiêu như đốt, giống như bất cứ khi nào cũng có thể nổ tung!

Cô sắp chống đỡ không nổi nữa rồi, cả cơ thể bị kéo mạnh về phía sau, tay cũng không giữ nổi nữa…

Ngay vào thời khắc cô sắp buông tay, cổ tay bị người nào đó nắm lấy, sau đó, cô được người đó ôm vào lòng. Nhưng ngay vào lúc xoay người, hai chân đột nhiên thả lỏng. Cô mở to đôi mắt phượng của mình, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Tuyệt, trong tay còn nắm một con dao, chặt đứt sợi dây đang chồi lên xung quanh. Đẩy cô ra sau lưng mình, anh ta chặn phía trước người cô, không ngừng chặt đứt sinh vật đáng sợ đó.

Những thứ này giống như những chiếc vòi, sau khi bị chặt đứt, sẽ nhanh chóng phát triển trở lại với tốc độ kinh hoàng. Quá trình chỉ mất tầm bốn, năm phút, sau đó lại cố chấp dò xét về phía hai người. Dường như, bọn chúng vô cùng nhạy bén với cơ thể sống! Dao của Tuyệt rất nhanh, không ngừng lùi về sau bảo vệ Tuyết Chi. Lợi dụng thời gian bọn chúng sinh trưởng trở lại, chạy lên trên bậc cầu thang, nhảy lên trên mặt nước, anh dùng lực kéo Tuyết Chi lên, giúp cô rời khỏi mặt nước.

Sợi dây không tiếp tục chồi lên mặt nước, mà nán lại ở bên rìa. Vòi giống như ra- đa, luôn nhắm chuẩn về phía hai người.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!