Tất cả đang chỉ tập trung giữ Lãnh Kỳ lại không để ý Tô Hòa phía sau, cô ta căm hận thì Quý Sênh trên tay là khẩu súng.
Păngg!!
" A!"
Quý Sênh khụy xuống vai phải đầu máu!! Phó Thiên nghe tiếng quay lại thấy ả muốn bắn thêm phát nữa nhưng may Minh Ý nhanh mắt dùng băng dâm bàn tay cầm súng.
" Tiểu Sênh, không sao chứ" Lạc Minh chạy lại.
Tô Hòa với lấy cây súng nhưng chưa kịp một viên đạn đã cắm vào chân cô ta, ánh mắt không thể nào tin được nhìn cây súng trên tay Quý Sênh.
Cô ta đã biết quá nhiều không thể để cô ta sống!! Cậu quyết đoán bắn thêm ba viên, một viên và tim, hai viên vào đâu!! Do mất máu không thể trụ nổi.
" Khốn kiếp mất máu quá nhiều!! Phó Thiên anh mau tìm cách trói tên đó lại đi" Lạc Minh nói với Phó Thiên.
Gã đã bị đánh đến biến dạng Phó Thiên tìm một sợ dây trói tay chân gã rồi chạy đến chỗ Quý Sênh, lúc này cậu đã mất ý thức.
" Tìm cách cầm máu...
Uỳnh!! Băng trước cửa bị phá người đi vào là Cố Phi!! Y nhận lệnh từ Nam Cung Thần là chạy đến ngay nhưng vẫn muộn.
" Thiếu phu nhân!! Cậu sao thế" Y dỡ Quý Sênh lên xem hơi thở.
" Các anh mau tìm cách cầm máu cho cậu ấy đi" Lạc Minh thúc dục.
Cố Phi cho người đi lấy hộp cứu thương, y là người trong quân đội có thể lấy đạn ra cho cậu một cách an toàn.
Chỗ Nam Cung Thần hiện tại rất loạn, tang thi chỉ tâp trung khu A, nếu không phải hắn đến kịp thì đã thất thủ.
" Chúng đang đến nữa!! Chuẩn bị" Hắn hét lớn.
Hắc hỏa thiêu trụi cả một khu vực rộng mấy trăm mét, sét đánh xuống từng đợt vẫn không thể giết hết đám tang thi.
" Thiếu gia!! Khu B đã xong sắp tiếp viện" Tưởng Thần đi đến báo cáo.
Hắn gật đầu vung tay hơn mấy trăm con hóa tro, hiện tại dị năng của hắn đã cấp 9 đám này rất dễ giết nhưng chúng quá đông lại dai hơi đỉa.
" Khoan, Tưởng thúc, thúc xem có phải có một con tang thi không tấn công không"
Tưởng Thần quan sát theo vị trí hẳn chỉ, trên ngọn cây một con tang thi tóc trắng quấn đầy băng đang đứng.
" Thiếu gia, nó không động đậy"
Sắc mặt Nam Cung Thần trầm lại nhảy một cái ra khỏi tường thành!! Nhanh chóng đến chỗ con tang thi đó, thấy hắn nó dùng dị năng gì đó mà nhưng xúc tu màu đen tấn công hắn.
Nơi nào xúc tu chạm vào đều bị ăn mòn đáng sợ!! Đấu với nó hắn không dám sơ xuất.
Uỳnh!! Lôi cầu nổ liên tục nó nhảy qua nhảy lại né tránh ngay lúc không chú ý hắc hỏa tấn công thiêu đốt cánh tay trái.
" Gừa!! Ngu xuẩn" Nó rít gào
Hắn cười lạnh" Khôn hơn mày!"
Từ căn cứ có thể nghe tiếng đánh nhau vang trời, Tưởng Thần không thể rời khỏi khu vực phòng thủ đành cầu trời cho chi viện đến nhanh.
Hắn cùng nó đánh nhau làm trấn động cả một khu khi chi viện đến cũng không thể chen vào!! Đánh đến chiều tối dị năng cả hai đều đến cực hạn con tang thi muốn chạy nhưng muộn!! Phía sau lôi cầu to như con voi lau đến.
Gầm!!!
Tiếng nổ lớn khói bụi mù mịt Nam Cung Thần loạn choạng đi đến chỗ con tang thi, nó đã hóa thành tro chỉ con viên tinh hạch màu đen!! Viên tinh hạch phát ra ánh sáng khi thấy hắn thì lau đến.
" Tch!!" Không thể né nó đã dung hợp vào cơ thể hắn.
Từng cơn đau đầu khủng khiếp hắn không thể đứng nổi.
Nam Cung phu nhân vời chạy đến thấy con trai ôm đầu đau đớn" Thần nhi!! Con sao thế"
" Tch!! Đau!" Hắn khó khăn nói.
Đầu hắn như bị bổ ra làm đôi cảm giác muốn giết chóc cũng tăng dần, Nam Cung Khanh cảm thấy nguy hiểm lập tức kéo vợ mình ra.
Quả nhiên trực giác của ông đúng, ngay khi vừa tránh xa hắn thì sau lưng hắn mọc ra mấy xúc tu đen!! Những ai dứng gần đều bị nó tấn công.
" Thần!!" Phùng Doãn và Triễn Hàn Lân vừa chạy đến cũng bị tấn công.
Không con người mà cả tang thi con nào ở gần đều bị hắn giết!
Tất cả không thể đánh trả chỉ có thể né tránh, đang lúc nguy cấp Lạc Vũ Khanh chạy tới.
" Nam Cung Thần!! Quý Sênh bị thương nặng"
Tấn công đã chậm lại một hồi sau hắn chạy đi chỗ khác! Nam Cung phu nhân muốn đuổi theo bị Nam Cung Khanh ngăn lại.
" Ông điên sao, tôi phải đi xem Thần nhi" Bà nổi giận.
Ông thở dài" Nó đã tỉnh trí, không muốn bị thương chúng ta nên bỏ đi, còn nữa tiểu Sênh sao lại bị thương"
Lạc Vũ Khanh sau khi xử lý xong ở khu B liền chạy về xem nhà một phen nên mới biết chuyện, khi anh kể lại Nam Cung Khánh tức đến đỏ mặt.
" A Danh em về xem tiểu Sênh chỗ Thần nhi để anh lo"
Nam Cung phu nhân dù lo cho hắn nhưng hiện tại không thể đuổi theo" Tôi về, ông coi phải tìm Thần nhi đấy"
Bà nhanh chóng cùng Lạc Vũ Khanh trở về, bà vừa về đã thấy Quý Sênh sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, còn Lãnh Kỳ hiện tại không ra dạng bị Phó Thiên trút giận.
" Tiểu Sênh!! Là mẹ đây" Bà lo lắng nắm tay cậu.
Cố Phi đem theo thuốc đi đến" Phu nhân, thiếu phu nhân mất quá nhiều máu sẽ rất lâu mới tỉnh"
" Đứa nhỏ đáng thương này, để Thần nhi về mẹ kêu nó giết đám họ Tô đó trút giận cho con" Bà nghiến răng.
Chỗ Nam Cung Khánh ông đuổi theo khá xa thì thấy Nam Cung Thần đang tàn sát tang thi, chúng đều bị ăn mòn chỉ còn tinh hạch sót lại. Cả ông và hai người Phùng Doãn cùng Triễn Hàn Lân đều không dám lại gần, hắn chém giết đến gần sáng hôm sao mới hoàn toàn tỉnh táo.
" Ông già!" Quá mệt làm hắn ngồi bệt xuống.
Nam Cung Khánh thở phào" Tỉnh là tốt, con nên đi tính nợ với nhà họ Tô đi"
" Chuyện gì!" Khuôn mặt tái nhờ đầy sát khí.
Phùng Doãn đi ra giải thích khi nghe đến đoạn bé yêu của mình vẫn chưa tỉnh hắn như điên, một phát bay vèo về căn cứ.
"... Nó cấp 10 hả" Nam Cung Khánh đứng hình.
Phùng Doãn và Triễn Hàn Lân thản nhiên vỗ vai ông" Nó con ông trời"
Thích
Theo dõi
Quà
Vote
14
505
3387
52
Bình luận nổi bật
Tổng số 0 câu trả lời
Không có bình luận nào
Viết bình luận
Chương 56
Hắn một đường bay về căn cứ khi đến nhà chẳng quan tâm gì mà đạp cửa đi vào.
" Sênh nhi sao rồi" Vừa gặp Lạc Minh hắn liền nắm lại.
Lạc Minh thấy hắn một thân máu.me cũng hơi hoảng" Vừa tỉnh lại, Nam..
Chưa để y nói xong hắn chạy một mạch lên phòng.