Mọi người chuyển vật tư về khách sạn, Tần Nhất vung tay lên, mấy túi vật tư trêи đất trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi, giống như đang làm ảo thuật.
Lâm Thanh nhìn Tần Nhất khen ngợi: "Quả nhiên Nhất Nhất là giỏi nhất, giống như có được hộp bảo bối vạn năng vậy."
Về điểm này thì ý kiến của tiểu đội Vân Hoán cực kỳ nhất trí. Có Tần Nhất, rất nhiều chuyện bọn họ làm đều thuận tiện không ít.
"Đúng rồi." Lâm Thanh chuyển đề tài: "Nữ sinh vừa rồi đi theo sau lưng đám người Dương Hạo là người ngày đó lão Đại và Nhất Nhất cứu nhỉ, nhìn bộ dáng cô ta giống như hoàn toàn không biết chúng ta."
Người Lâm Thanh nói chính là Cao Tình, nói ra thì Tần Nhất cũng không ngờ tới Cao Tình sẽ ở cùng một chỗ với nhóm Dương Hạo. Nhìn phản ứng của Cao Tình hôm nay, quả nhiên là không biết bọn họ (nhóm Tần Nhất).
Xem ra Tiểu Lam vẫn có chút tác dụng, không uổng phí nó ăn nhiều đùi gà của cô như vậy.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Tiểu Lam khinh thường hừ hừ: "Nữ nhân ngu xuẩn, biết bản lĩnh của ta rồi chứ, ta chính là Băng Phượng điện hạ vĩ đại đó."
Không cần nhìn Tần Nhất cũng biết bộ dáng hiện tại của Tiểu Lam, nâng cao cái bụng tròn vo, sợi lông ngốc trêи đầu vểnh lên, trong đôi mắt nhỏ như hạt đậu đầy ngạo kiều.
"Làm sao bây giờ mới lên tiếng, trước đó còn không thèm để ý tới tao, hử?"
Con hàng này không biết xảy ra chuyện gì, từ đêm đó sau khi giúp cô bóp méo ký ức của Cao Tình vẫn luôn ỉu xà ỉu xìu. Trước vẫn luôn lảm nhảm không ngừng, bây giờ lại không thèm để ý tới cô.
Lúc đấy cô còn cho rằng con hàng này đã xảy ra chuyện gì, nghĩ rằng do nó dùng nhiều tinh thần lực hoặc là bị thủ đoạn của cô dọa sợ. Cô còn đặc biệt dàng chút thời gian tiến vào không gian nhìn xem con hàng này, ai ngờ con hàng này lại đang say sưa gặm đùi gà ngon lành.
Nhưng vừa nhìn thấy cô tiến vào không gian lại quay ʍôиɠ bỏ chạy, mặc kệ cô gọi thế nào, dụ dỗ ra sao cũng không chịu ra.
Nhưng mà nhìn thấy khẩu vị của con hàng này tốt như vậy cô cũng yên lòng. Đối với đồ tham ăn như Tiểu Lam mà nói, có thể ăn thì là không có chuyện gì.
Tiểu Lam nghe thấy tiếng "hử" của Tần Nhất thì trái tim nhỏ bị dọa cho run lên, nó nhịn không được dùng móng vuốt bới đất, ấp úng nói không ra lời.
Nó phải nói như thế nào với nữ nhân ngu xuẩn này đây. Nó nhìn thấy ký ức của cô, nhất thời có chút đau lòng, lại có chút kinh ngạc khϊế͙p͙ sợ, ngược lại không biết nên đối mặt cô thế nào.
Tần Nhất muốn sửa ký ức của Cao Tình, thay đổi bộ dáng của Tần Nhất trong đầu Cao Tình thành Tần Hàn Mạt. Nhưng Tiểu Lam chưa từng gặp Tần Hàn mạt, nó nhất định phải xâm nhập vào ký ức trong đầu Tần Nhất để nhìn bộ dáng Tần Hàn Mạt.
Tinh thần lực của Tiểu Lam xâm nhập vào trong não hải của Tần Nhất, nó có thể thấy được ký ức ngày xưa của cô. Vừa xem, liền xem hết một đời của Tần Nhất.
Chính xác mà nói là Tần Nhất kiếp trước, đứa bé nho nhỏ bị buộc trong góc tường, trải qua sinh hoạt không bằng một con chó. Về sau thiếu nữ bị người nhà ghét bỏ, bị bạn học và thầy giáo khinh thường, tưởng rằng cô em gái cùng cha khác mẹ của mình là ánh sáng trong sinh mệnh, kết quả lại là người tổn thương cô sâu nhất, lại càng không cần phải nói đến những chuyện xảy ra sau tận thế.
Tiểu Lam mặc dù vừa mới chui từ trong trứng ra, nhưng nó sớm đã có linh tính. Khi nó còn ở thế giới cũ, vừa mới ra đời đã nhận hết sự sủng ái.
Cũng bởi vì vậy, tâm trí Tiểu Lam vẫn còn bảo trì một mặt đơn thuần hồn nhiên thiện lương nhất. Nhìn thấy Tần Nhất gặp phải đủ loại cảnh ngộ, nó vô cùng đau lòng. Nhưng trong khoảng thời gian ở chung, nó biết chủ nhân mới của nó không cần người khác đồng tình.
Nó rình coi ký ức của Tần Nhất, nó sợ lúc mình đối mặt với Tần Nhất sẽ khắc chế không được lộ ra sơ hở, cho nên mấy ngày nay nó đều tận lực tránh cô.
Sợi lông ngốc trêи đầu Tiểu Lam vểnh lên, ánh mắt đảo loạn né tránh mắt đối mắt, gấp đến mức dùng cánh quạt bay suy nghĩ linh tinh trong đầu mình, cũng không biết nên trả lời Tần Nhất thế nào.