Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Sau đó Vân Hoán phát hiện, dục hỏa anh vừa mới đè xuống lại bốc cháy lên.

Vương Tán Đình sống lại đối với Tần Nhất vẫn có chút ảnh hưởng, hiện tại Vân Hoán ở bên cạnh cô, Tần Nhất tháo xuống tất cả sự kiên cường, vùi sâu vào ngực anh ngủ thiếp đi.

Vân Hoán nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tần Nhất, bất đắc dĩ thở dài, thương tiếc hôn lên trán cô, giọng nói dịu dàng: "Ngủ ngon, Thất Thất."

Một đêm mộng đẹp, không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.

Đồng hồ sinh học của Tần Nhất rất chuẩn, mở mắt ra, thứ đầu tiên nhìn thấy là đôi mắt đào hoa say lòng người của Vân Hoán: "Thất Thất, chào buổi sáng."

Tần Nhất còn chưa kịp đáp lời, đã đón nhận nụ hôn chào buổi sáng nhiệt tình của Vân Hoán. Đợi đến khi Vân Hoán buông Tần Nhất ra, hai mắt cô đã có chút mơ màng mê ly, khiến anh nhịn không được lại muốn hôn cô.

"Khụ khụ, sắc trời không còn sớm nữa, Bảo Bảo, nên rời giường rồi." Giọng nói du dương của Tần Hàn Vũ vang lên.

Tần Nhất đang chìm trong ý loạn tình mê đột nhiên thanh tỉnh, cô đẩy người đang đè trên người mình ra, cũng không biết là vì vừa tỉnh dậy hay là vì điều gì khác, trong giọng nói xen lẫn vài tia khàn khàn: "Vân Hoán."

Cô chỉ gọi tên của anh, nhưng người bên trên lập tức liền dừng lại, chôn đầu vào cần cổ cô thở gấp. Cô có thể cảm giác được toàn thân anh nóng bỏng, còn có vật cứng rắn đang đè trên bụng cô.

Dù là Tần Nhất thì hai vành tai cũng hơi ửng đỏ, mặc dù cô chưa trải qua những chuyện này, nhưng cũng biết đó là cái gì.

Bên trong đôi mắt đào hoa là một mảnh tĩnh mịch, anh hôn lên khóe miệng Tần Nhất, sau đó lật người nằm sang bên cạnh.

Tần Nhất lúc này mới phát hiện, váy của cô sớm đã bị Vân Hoán kéo xuống, bả vai, xương quai xanh, thậm chí trên bụng đều xuất hiện rất nhiều dấu hôn.

Khóe miệng Tần Nhất giật một cái, người này là chó à, sao lại thích cắn người như thế.



Vân Hoán điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, anh thay Tần Nhất sửa sang lại quần áo, ôn nhu nói: "Thất Thất, em trước sửa soạn một chút, anh đi làm bữa sáng cho em."

Nói xong, như có vài phần chạy trối chết chuồn ra ngoài. Khóe môi Tần Nhất cong lên, cô chú ý thấy lỗ tai của Vân Hoán có màu hồng nhạt nha.

Tần Hàn Vũ ở bên ngoài mặt mày có chút u ám. Tối hôm qua Vân Hoán nói với anh là không thích ngủ cùng người khác, sau đó nói ra ngoài ngủ trên cây.

Cũng không biết có phải não anh ta nhất thời bị úng nước hay không, vậy mà thật sự tin tưởng con hàng này. Kết quả đến nửa đêm mới bỗng nhiên giật mình phát giác ra có chỗ không thích hợp.

Con hàng này đâu có ngủ trên cây, rõ ràng là đi tìm Bảo Bảo của anh ta! Tần Hàn Vũ tức giận thở phì phò, thế nhưng đã trễ như vậy, anh ta lại không muốn tới quấy rầy Bảo Bảo, đành mang theo tâm tình thấp thỏm suốt một đêm không ngủ, hiện tại hai cái quầng thâm dưới mắt nhìn được vô cùng rõ ràng.

Vừa thấy Vân Hoán mặt mày hớn hở từ trong lều vải của Bảo Bảo đi ra, trong lòng Tần Hàn Vũ càng hận, hàng lông mày nhuốm khí lạnh: "Vân Hoán, xem ra chúng ta phải nói chuyện với nhau một lúc rồi."

Vân Hoán tùy ý nhìn lướt qua Tần Hàn Vũ: "Không rảnh, tôi phải đi làm bữa sáng cho Thất Thất."

Ngụ ý chính là cậu đừng tới làm phiền tôi.

Một quyền của Tần Hàn Vũ giống như là đánh lên bông, mấu chốt nhất là anh ta còn không thể phản bác, ai bảo địa vị của Bảo Bảo trong lòng anh ta là quan trọng nhất đây.

Cái gì cũng có thể, nhưng không thể để cho Bảo Bảo đói bụng. Anh ta còn nhớ sắc mặt vàng như nến của cô khi còn bé, rõ ràng là vì thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng.

Đợi sau khi Tần Nhất thu thập xong đi ra, Vân Hoán đã làm xong bữa sáng, vẻ mặt ôn nhu nhìn cô, Tần Nhất cũng phát hiện ra vết xanh tím ở khóe miệng Tần Hàn Vũ.

Tần Nhất mặc một bộ váy dài kín cổ, đem xương quai xanh che lại, váy dài màu xanh vỏ cau nhàn nhạt tôn lên khí chất nữ vương trên người cô, nhưng cũng nhiều thêm mấy phần nhu tình.

Trong mắt Vân Hoán chứa ý cười, anh đi tới, đầu ngón tay thon dài giống như lơ đãng xẹt qua xương quai xanh Tần Nhất. Tần Nhất mặt không biểu tình, "bộp" một tiếng gạt tay Vân Hoán đi.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!