Tham lam dưới đáy mắt lão giả lóe lên một cái rồi biến mất, lui về sau mấy bước, lên giọng chỉ huy: "Các vị, sơn động có hai con thú thủ hộ, bên trong tất nhiên là có đồ tốt, mọi người không cần sợ, hiện tại là thời điểm chúng ta cần một lòng đoàn kết. Chúng ta trước tiên gọi hết người của mình tới, mọi người cùng nhau đối phó con Diệu Thiên Bạch Hổ này. Con bên trong đã có người khác đối phó rồi."
Diệu Thiên Bạch Hổ gầm một tiếng, nó đã có linh trí, đương nhiên cũng nghe hiểu lời lão giả nói. Nó há miệng tung về phía lão giả một viên hỏa cầu. Người xung quanh nghe được lão giả ra chỉ lệnh, như tìm được người đáng tin cậy, lập tức mở ra Linh giới bảo vệ lão ta.
Từng viên bom khói đạn khói đủ loại màu sắc nở rộ, thành công ngăn chặn bước chân của Diệu Thiên Bạch Hổ, không cho nó tiến vào sơn động trợ giúp đồng loại.
Diệu Thiên Bạch Hổ tin tưởng đệ đệ nhà mình có thể thành công giải quyết hai nhân loại nhỏ bé kia, bảo vệ tốt Tinh Linh Tử, thế là yên tâm quần nhau với đám người bên ngoài.
Đáng tiếc, nó tuyệt đối không ngờ rằng, hai nhân loại nhỏ bé bên trong không hề dễ đối phó, các cô chính là hai tên biến thái.
Trong sơn động, Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ bị Tần Nhất đánh ngao ngao hô hoán không ngừng. Nó không biết tại sao mình đã kêu lớn tiếng như vậy rồi mà ca ca còn không trở về cứu nó.
Tần Nhất lại bổ thêm một quyền xuống đầu Bạch Hổ, Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ đau đến nhe răng nhếch miệng, Phượng Khuynh Ca cách đó không xa cũng cảm thấy đau thay nó.
Đầu là nơi yếu ớt nhất, là nhược điểm của nó, không nhiều người biết. Thế nhưng thiếu niên trước mắt, ngay từ lần thứ nhất nó không nhịn được đau tru lên đã phát hiện ra nhược điểm của nó, bắt đầu triển khai công kϊƈɦ mãnh liệt vào đầu nó.
Phượng Khuynh Ca nhân lúc Diệu Thiên Bạch Hổ bất lực phản kϊƈɦ, nhanh chóng tiến lên hái Tinh Linh Tử. Sau khi dùng hộp đặc thù đựng Tinh Linh Tử, Phượng Khuynh Ca chuẩn bị chuồn lẹ.
Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ lần này hoàn toàn nổi giận, nó tru lên liều mạng vung vẩy đầu, Tần Nhất thuận theo lực đạo lăn xuống. Trêи đầu không còn nhân loại đáng ghét kia nữa, nó quay đầu bổ nhào về phía Phượng Khuynh Ca.
Tiểu tặc, dám trộm Linh Tử, nó muốn ăn nàng.
Phượng Khuynh Ca vội vàng cất hộp vào trong không gian giới chỉ, sau đó thuận thế lăn một vòng trêи đất, né tránh một trảo trí mạng của Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ.
Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ chỉ nhằm vào Phượng Khuynh Ca, một mực chĩa mũi nhọn vào cô, con mắt không nhìn Tần Nhất lấy một cái.
Phượng Khuynh Ca phóng ra phong nhận, lại bị Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ phun hỏa cầu triệt tiêu.
Cô cong ʍôиɠ chạy tán loạn khắp nơi: "Con bà nó, sao ngươi chỉ đuổi một mình tiểu gia?"
Trả lời Phượng Khuynh Ca là công kϊƈɦ càng mãnh liệt hơn của Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ. Tần Nhất híp mắt phượng nguy hiểm, hấp thụ tinh ngọc để khôi phục thể lực.
Một lưới điện đang dần hình thành trêи tay Tần Nhất, phía trêи mơ hồ còn có cả thủy quang. Dị năng hệ lôi của cô cuối cùng đã thức tỉnh.
Ngay tại tối hôm qua, lúc cô ngồi xếp bằng trêи giường, thần thức thăm dò vào trong bụng mình, thình lình phát hiện một viên hạch dị năng màu tím nho nhỏ. Nó so với hạch dị năng khác thì nhỏ hơn rất nhiều, nhưng cũng đủ làm cho tâm tình cô kϊƈɦ động.
Dị năng hệ lôi của cô, rốt cuộc đã đến.
Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ trở tay không kịp, nó theo bản năng muốn lùi về sau, Tần Nhất làm sao có thể cho nó cơ hội này. Năm tấm lưới điện liên tục ném ra hình thành một chiếc lồng, nhốt Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ ở bên trong.
Bản năng của động vật nhắc nhở Diệu Thiên Bạch Hổ, thứ này nó tuyệt đối không thể đụng vào.
Lưới điện đương nhiên là không thể đụng vào, Tần Nhất củng cố thêm dị năng hệ băng bên trêи lưới điện. Băng có thể dẫn điện rất tốt, điều này càng làm tăng thêm uy lực cho lưới điện của Tần Nhất.
Không chỉ vậy, Tần Nhất còn nén toàn bộ nguyên tố lôi trong không khí lên trêи lưới điện, cho nên tuy nhìn lưới điện chỉ có một tầng rất mỏng, nhưng uy lực vô cùng kinh người, ngay cả Diệu Thiên Bạch Hổ năng lực cường hãn chỉ sợ cũng không chịu được sức giật của lưới điện.