Phượng Khuynh Ca xoa xoa thái dương, đề tài này quá nặng nề, cô đổi chủ đề: "Ta vừa mới đi hỏi thăm tin tức, gần đây sơn mạch Thú Ngân quả thực có dị tượng, không ít người nói ở bên trong có trân bảo xuất thế, đã có rất nhiều người chạy tới xác minh thực hư, sáng sớm ngày mai chúng ta cũng lên đường đi."
Tần Nhất nhẹ gật đầu: "Được."
Càng sớm lấy được Tinh Linh Tử, bọn Tiểu Lam càng có thể tỉnh lại sớm.
Một đêm này, Phượng Khuynh Ca ngủ lại trong phòng Tần Nhất, hai tỷ muội trốn ở trong chăn thì thầm nói nhỏ, nhưng phần lớn thời gian là Phượng Khuynh Ca một người say sưa ngon lành nói, còn công tử lãnh đạm của chúng ta nằm nghe.
Ngoài khách điếm, Lăng Vân nhìn phòng số 1 chữ Thiên bỗng nhiên dập tắt đèn, hắn có thể cảm giác được rõ ràng uy áp của chủ tử nhà mình trong nháy mắt chợt trở nên khủng bố dọa người.
Ai ya má ơi, tiểu gia Ca Nhi đang tự mình tìm khổ sao? Biết rõ chủ tử có lòng ham muốn chiếm hữu biến thái, vậy mà hiện tại lại trắng trợn cùng một tên nam nhân...
Lăng Vân thở dài một tiếng, ta nên cứu vớt tiểu gia của ta như thế nào đây?
Ban đêm yên tĩnh, nam nhân tuyệt sắc với bóng lưng cô đơn lãnh tịch ngồi trêи mái nhà, Lăng Vân nhìn mà trong lòng khó chịu. Thế nhưng hắn cũng không tiện nói gì, dù sao...cũng là chủ tử tổn thương tiểu gia, đây là sự thật không thể chối bỏ.
Ngủ một giấc ngon lành, sáng sớm ngày thứ hai Phượng Khuynh Ca dẫn theo Tần Nhất cưỡi Phi Vũ thú bay đến sơn mạch Thú Ngân.
Phi Vũ thú có tướng mạo cực giống Thanh Loan, cao lớn ưu mỹ, ngồi trêи lưng nó ngắm phong cảnh cũng có một phong vị khác.
Nhưng lúc này Tần Nhất không có thời gian thưởng thức, cô đang điên cuồng hấp thu năng lượng bên trong tinh ngọc. Tiền tệ của đại lục Tinh Thần là một loại tinh ngọc có ẩn chứa linh lực.
Đêm qua Tần Nhất thử một chút, phát hiện cô có thể hấp thu linh lực bên trong tinh ngọc, chuyển đổi thành năng lượng của bản thân. Điểm khác biệt của nó với tinh thạch là lúc dị năng giả hấp thu tinh thạch sẽ có lẫn một chút tạp chất theo vào, nó rất ảnh hưởng đến tư chất của một người.
Thế nhưng Tần Nhất phát hiện, hấp thu tinh ngọc không có bất kỳ tác dụng phụ gì, có thể nói, chỉ cần có đủ tinh ngọc, cô có thể liên tục hấp thu, đề cao thực lực.
Sau khi Tần Nhất vơ vét sạch sẽ toàn bộ tinh ngọc bên trong không gian trữ vật của Phượng Khuynh Ca, rốt cuộc cô đã lên đến cấp bảy.
Trước đấy cô chạm trán với Zombie có dị năng tinh thần, khiến tinh thần bị tổn thương do tiêu hao quá mức, phải phong ấn, dị năng chỉ bằng một nửa bình thường. Về sau tổn thương tuy đã khôi phục, nhưng dị năng chậm chạp không có đột phá, hiện tại rốt cuộc đột phá cấp bảy rồi.
Hai mắt Tần Nhất thanh minh, toàn thân tràn ngập lực lượng, loại cảm giác này, phải nói là quá thoải mái.
Phượng Khuynh Ca đang nằm vắt chéo hai chân, cảm nhận được khí tức trêи người Tần Nhất biến hóa, ánh mắt sáng lên, trong mắt phượng tràn đầy vui vẻ: "Tiểu Nhất Nhất, chúc mừng."
Tần Nhất nhẹ gật đầu, khóe miệng hơi cong lên, nhưng nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra.
Phượng Khuynh Ca nhếch miệng: "Nên như vậy, ngươi nói không có việc yêu đương làm gì, vừa thương thân vừa thương tâm, nữ nhân, vẫn nên có thực lực trong tay mới tốt."
Lời Phượng Khuynh Ca nói chạm tới đáy lòng Tần Nhất, cô cũng cảm thấy thực lực mới là quan trọng nhất. Đáng tiếc trước đó cô đã bị thứ gọi là ấm áp kia làm mờ mắt, kết quả lại thêm vết thương chồng chất.
Nhiều năm về sau, Đế thiếu Vân Hoán danh vang Kinh Đô nhìn vợ yêu càng ngày càng lợi hại, trong lòng lệ rơi đầy mặt. Vợ quá mạnh, không cho anh lên giường ngủ, phải làm sao bây giờ?
Giống Vân Hoán lệ rơi đầy mặt còn có Quỷ đế uy danh thiên hạ, Quân Mặc Ly.
Tốc độ của Phi Vũ thú rất nhanh, không đến nửa ngày các cô đã tới sơn mạch Thú Ngân. Ngày bình thường không ai dám đến sơn mạch Thú Ngân, nhưng giờ phút này tại ven sơn mạch lại xuất hiện một biển người.
Không ít người vì dị bảo sắp xuất thế mà từ các nơi chạy vội tới.
Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca lựa chọn tránh ở đằng sau, các cô tìm một địa phương bằng phẳng dựng lều vải.
Người tới quá nhiều, bên trong cũng không thiếu những lão ngoan đồng ở ẩn, với thực lực của hai người bọn họ, chưa được mấy phút đã bị miểu sát.
Tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng các cô quả thật còn quá yếu.