Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Loại khủng hoảng này càng trở nên kịch liệt hơn khi nhìn thấy ba người Vân Hoán mặt không đổi sắc ăn thức ăn mà bọn họ vốn ghét nhất.

Trần Triệt cắn một miếng thịt tươi ngon tê cay, trong lòng hô to mỹ vị, thỏa mãn nói: "Nếu như có rượu thì tốt, cao lương mỹ vị nên đi kèm với rượu ngon mới là tuyệt phối."

Lâm Thanh nghe vậy mắt sáng lên, trông mong nhìn Tần Nhất, anh ta cũng muốn uống một chút rượu.

Trần Triệt và Tần Hàn Vũ cũng biết Tần Nhất là dị năng giả không gian, nhìn ánh mắt Lâm Thanh liền biết chỗ Tần Nhất thật sự có rượu, tức khắc mắt cũng sáng lên: "Ha ha, tiểu gia hỏa, hôm nay mọi người khó có được tụ tập cùng nhau, không có rượu thì không hoàn mỹ."

Đàn ông đa số đều thích rượu, lập tức năm ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng về phía Tần Nhất, Vân Hoán và Tần Hàn Vũ tuy không biểu hiện rõ ràng như vậy, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại lia qua đã nói lên tất cả.

Tần Nhất đỡ trán, có đôi khi cô thật sự cảm thấy mình đang nuôi năm đứa con trai: "Được, tôi biết rồi, thế nhưng không được uống say, đêm nay phải chú ý một chút."

Lâm Thanh cười tít mắt đáp ứng: "Nhất định nhất định, tửu lượng của chúng tôi đều rất tốt."

Vân Hoán gắp cho Tần Nhất món sườn xào chua ngọt cô thích nhất, cẩn thận bỏ xương bên trong ra: "Mau ăn đi."

Tần Nhất bất đắc dĩ, từ trong không gian lấy ra mấy chai bia, rượu đế cùng rượu vang đỏ. Tùy theo đám người này náo đi, dù sao cũng có cô và Tiểu Lam ở đây, an toàn hẳn là không có vấn đề.

Mọi người cũng lâu rồi chưa được lúc thả lỏng như này, đêm nay liền để mấy người họ uống đủ.

Lâm Thanh tay mắt lanh lẹ giành được một chai rượu vang đỏ, chỉ thiếu chút nữa là bổ nhào lên người Tần Nhất hôn cô mấy cái: "Ai da, ngay cả rượu đỏ cũng có, Nhất Nhất, cậu thật sự là chú mèo máy đôrêmon của chúng tôi."

Đám người uống rượu, Trần Triệt để ý thấy Tần Nhất chỉ uống nước lọc, ánh mắt đảo một vòng: "Tiểu gia hỏa, cậu không uống rượu sao?"

Tần Nhất ăn miếng xương sườn Vân Hoán gỡ xương cho cô, nước sốt chua ngọt dính lên cánh môi xinh đẹp. Tần Nhất vô ý thức duỗi ra cái lưỡi màu hồng ɭϊếʍ một cái, Trần Triệt nhìn mà có chút nóng rang.



Trần Triệt cau mày, đây là có chuyện gì, là do anh ta uống nhiều quá à?

Vân Hoán lại gắp thêm mấy miếng thịt đã bỏ xương cho Tần Nhất, giọng nói nhàn nhạt: "Em ấy còn là trẻ vị thành niên, không thể uống rượu."

Trần Triệt không xem trọng lắm, cười nhạo Vân hoán: "A Hoán, cậu mà cũng cổ hủ như thế à. Nếu như gia nhớ không nhầm, mười ba tuổi cậu đã uống rượu, sao đến lượt tiểu gia hỏa lại không thể? Gia nói có đúng hay không, tiểu gia hỏa? Đàn ông con trai không biết uống rượu là không được."

Trần Triệt vứt cho Tần Nhất một cái mị nhãn, Tần Nhất không thèm nhìn, giọng nói mát lạnh: "Tôi quả thật không thể uống rượu, Triệt gia cứ tự nhiên."

Tần Nhất xác thực không thể uống, cô không chỉ một ngụm liền gục, mà ngày thứ hai toàn thân sẽ còn mọc đầy điểm đỏ, rất bứt rứt.

"Vậy được rồi." Trần Triệt có chút không cam lòng, ánh mắt khẽ chuyển, con ngươi mang theo sự giảo hoạt, không biết đang suy nghĩ chủ ý xấu gì.

Tần Nhất cúi đầu dùng bữa, mặc kệ đám đàn ông uống rượu với nhau. Thấy có người gắp thức ăn cho cô, cô tưởng là Vân Hoán, không chút do dự gắp lên cho vào miệng. Khẽ cắn mới biết không thích hợp, khoang miệng tràn ngập vị cay.

Ngẩng đầu nhìn, lại là Trần Triệt. Chỗ ngồi của Vân Hoán không có người, không biết đã đi đâu.

Viền mắt Tần Nhất trong nháy mắt có chút đỏ, nước mắt sinh lý suýt chút nữa trào ra như mưa.

Cô không phải người đặc biệt có thể ăn cay, nhưng người của tiểu đội Vân Hoán đều có thể ăn, hơn nữa còn là rất cay, đồ cay như thế nào bọn họ cũng đều không cảm thấy cay. Ớt đỏ cô chọn để nấu món hôm nay là loại cay nhất, lúc này Tần Nhất không cần nhìn cũng biết miệng mình đều đã sưng lên.

Không kịp trách mắng Trần Triệt, Tần Nhất bắt đầu tìm nước, Trần Triệt nhanh chóng đưa một cốc nước vào tay cô: "A, thật có lỗi, tôi không biết cậu không thể ăn cay. Nào, nhanh uống ngụm nước hạ nhiệt."

Tần Nhất giờ phút này cảm thấy không hề dễ chịu, cũng không nghĩ nhiều, vội vàng nhận lấy uống một ngụm lớn, hương vị cay xè tràn vào miệng, xộc lên tận não. Nước mắt của Tần Nhất nháy mắt tuôn rơi như đê vỡ, trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất, cô muốn đánh chết con hàng diêm dúa này!
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!