Tần Nhất tuy có hơi buồn bực, nhưng lập tức đã ném ra sau đầu, chuyện sau này ai biết được.
Chỉ chốc lát, đoàn người đã đến đích. Bệnh viện Minh Nguyệt trông còn to hơn so với trêи ảnh, điều này cũng đại biểu bên trong sẽ có rất nhiều Zombie.
Nhóm người Tần Nhất còn chưa tiến vào cửa, chỉ thấy có ba người hoảng hốt từ bên trong chạy ra. Cầm đầu là một thiếu niên có khuôn mặt thanh tú, đằng sau là tiểu la lỵ mười một mười hai tuổi và một người đàn ông trung niên.
Ba người nhìn thấy nhóm người Tần Nhất như nhìn thấy cứu tinh mà nhào tới, thiếu niên thanh tú vội vàng nói: "Giúp chúng tôi một tay, đằng sau có một con Zombie vô cùng lợi hại, ba người chúng tôi đều là dị năng giả, đã liên thủ lại mà cũng đánh không lại nó."
Cao Viễn nghe thiếu niên nói thì kinh ngạc, vội ngó nhìn ra sau thiếu niên. Nhưng đằng sau ba người không có con Zombie nào cả. Dù vậy Cao Viễn vẫn rất xem trọng lời thiếu niên nói.
Ánh mắt Tần Nhất cực nhanh đảo qua tiểu la lỵ vẫn một mực mím chặt môi, nghĩ thầm sợ rằng ba người này đã gặp phải Zombie đẳng cấp cao.
Theo thực lực của dị năng giả không ngừng tăng lên, Zombie cũng bắt đầu thăng cấp, đồng thời cũng có được dị năng. Trước đây bọn Tần Nhất cũng từng đụng phải Zombie cấp ba, may mà khi đó Tần Nhất đã lên tới cấp ba, không thì lúc đó bọn họ sẽ rất nguy hiểm.
Tần Nhất vuốt cằm, trong mắt phượng tràn đầy hứng thú.
Cô hiện tại phi thường cấp bách cần tinh hạch. Tiểu Lam là dạ dày vương, cần vô cùng nhiều tinh hạch. Dù cho mỗi ngày Tần Nhất đều ra ngoài săn giết Zombie nhưng vẫn rất túng thiếu.
Mà con hàng này rất kén chọn, hiện tại nhất định phải là tinh hạch của Zombie cấp hai, cấp một bây giờ không lọt nổi mắt xanh của nó.
Hiện tại có tinh hạch có vẻ thuộc hàng cao cấp, Tần Nhất làm sao lại không tâm động cho được.
Vân Hoán và Cao Viễn liếc nhau một cái, đều thấy được sự cẩn thận trong mắt nhau.
Cao Viễn vỗ vai thiếu niên thanh tú, trấn an nói: "Cậu từ từ nói, không cần gấp, hiện tại Zombie không có đuổi theo cậu, bình tĩnh lại."
Thiếu niên thanh tú thấy đằng sau thật sự không có Zombie đuổi theo, quả nhiên bình tĩnh lại.
Cao Viễn thấy cảm xúc của thiếu niên ổn định, mới hỏi tiếp: "Tôi là đội trưởng của tiểu đội Lôi Đình, Cao Viễn. Người kia là đội trưởng của tiểu đội Vân Hoán, Vân Hoán. Đúng rồi, con Zombie cậu vừa nói là thế nào?"
"Tôi tên Đường Quất, phía sau là em gái và bạn của tôi, Cốc Tiệp với Vương Chi. Ba người chúng tôi nhận nhiệm vụ đi thành phố R thu thập mười túi gạo, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, vì trong nhà tôi còn có người đang bị bệnh, cho nên muốn đến bệnh viện xem thử có thể tìm chút thuốc hay không, thế là chúng tôi đã tới bệnh viện Minh Nguyệt."
Đường Quất dừng một chút, trong mắt lộ ra nhè nhẹ sợ hãi: "Ai biết mới vừa tiến vào, một con Zombie cũng không có. Chúng tôi tưởng rằng Zombie nơi này đều đã bị người ta quét sạch một lượt, vì thế cứ vậy tiến vào bên trong. Ai ngờ đột nhiên nhô ra một đám lớn Zombie lấp kín cửa ra vào. Sau đó, sau đó một con Zombie vô cùng lợi hại xuất hiện, con Zombie đó thế mà lại còn biết phun lửa!"
Thanh âm Đường Quất có chút kịch liệt, cậu ta thở hổn hển, lại nói: "Con Zombie đó cũng không trực tiếp giết chúng tôi, ngược lại liên tục hướng chúng tôi phóng ra kỹ năng. Thật giống như, giống như là cố ý đùa giỡn chúng tôi vậy! Cũng may Vương Chi là dị năng hệ kim, có chú ấy mở cửa, chúng tôi mới có thể chạy ra ngoài."
Đường Quất nhớ lại mà sợ, nếu không phải cậu ta khăng khăng muốn tiến vào trong bệnh viện, bọn họ cũng sẽ không suýt chút nữa mất mạng trong miệng Zombie.
Cao Viễn nhíu lại lông mày, dò hỏi: "Cậu nói con Zombie đó không chỉ có dị năng hệ hỏa, còn có suy nghĩ?"
Đường Quất thấy Cao Viễn không tin, nóng nảy nói: "Là thật, tôi lừa các anh làm gì! Các anh có thể hỏi Tiểu Tiệp và Vương Chi, họ cũng nhìn thấy."
Đường Quất vì thuyết phục Cao Viễn tin mình, kém chút nữa thì giơ tay ra thề.