Hơn nữa trong số bọn họ lại có hai người dị năng giả hệ hỏa và dị năng giả hệ băng hiếm thấy, điều này càng khiến Cốc Miêu Miêu không thể coi thường.
Quả không hổ danh là người cô ta coi trọng, ý định trong lòng Cốc Miêu Miêu càng thêm kiên định.
Lâm Thanh nhìn Cốc Miêu Miêu thu tư liệu của bọn họ lại, trong mắt hồ ly mị hoặc lóe lên thâm ý. Trước khi bọn họ tiến vào thành phố Z đã thương lượng xong, nếu như dị năng của mỗi người bị hỏi đến thì ngoại trừ dị năng hệ không gian và hệ tinh thần của Nhất Nhất không thể nói ra, cái khác đều khai thật.
Trong căn cứ vàng thau lẫn lộn, bọn họ nên tỏ ra khiêm tốn, thế nhưng cũng phải bày ra chút thực lực có tính uy hϊế͙p͙, bằng không lại bị coi là quả hồng mềm tùy ý người ta nắm bóp.
Cho nên sắp xếp như vậy là tốt nhất, những dị năng khác của Nhất Nhất là lá bài tẩy của bọn họ.
Sau khi đăng ký xong, nhóm người Tần Nhất liền đi xem biệt thự đã chọn tốt. Ngôi biệt thự mà Tần Nhất nhìn trúng là căn đẹp nhất ở khu biệt thự, nằm tận cùng bên trong căn cứ. Sau này căn cứ sẽ phân chia đẳng cấp, mà nơi này không thể nghi ngờ sẽ thành khu cao cấp, người lãnh đạo của căn cứ cũng ở chỗ đó.
Xung quanh ngôi biệt thự có tường vây, đằng sau biệt thự chính là vườn hoa, nguyên nhân quan trọng mà Tần Nhất lựa chọn ngôi biệt thự này chính là tường vây. Trêи người cô có rất nhiều bí mật, tường vây không thể nghi ngờ sẽ giúp bọn họ che được những ánh mắt dò xét.
Lúc tiến vào biệt thự, bọn họ nhìn thấy chiếc Land Rover đang lẳng lặng chờ bọn họ. Trước đó, tại cửa ra vào căn cứ, xe không được phép lái thẳng vào, đợi người kiểm tra sau khi kiểm tra kỹ càng mới có thể tiến vào nơi này.
Tần Nhất nháy cũng không nháy mắt giao nộp chín mươi cân gạo cho tiểu quân nhân, sau đó trong tiếng thở dài của anh ta quay người đi vào nhà.
Biệt thự bên cạnh có người, hàng xóm xung quanh đương nhiên tò mò muốn biết người tới là thần thánh phương nào, ào ào đổ ra ngoài muốn quan sát người mới vào ở. Đáng tiếc, bọn Tần Nhất vào nhà quá nhanh, những người này chỉ kịp nhìn thấy vài cái bóng lưng.
Là một đám thanh niên trẻ, một đám thanh niên thực lực bất phàm.
Trong số những người đang ngó nghiêng đánh giá tòa biệt thự mới có chủ thì có một cô gái mười sáu mười bảy tuổi trông khá nổi bật. Cô nhìn chăm chú vào một bóng lưng thẳng tắp thon gầy vừa mới khuất sau cánh cửa, cả người có chút ngẩn ngơ, trong mắt mang theo từng tia tưởng niệm.
Một lát sau, đám người hóng chuyện lục đục tản đi, cô gái cũng quay lưng rời khỏi, tiến vào một ngôi biệt thự cách ngôi biệt thự kia hai tòa biệt thự.
Mới vừa vào cửa, Khâu Sơ Tuyết đã trông thấy Chu Ngọc đang ở trong phòng khách sơn móng tay.
Chu Ngọc nghe thấy tiếng động thì ngẩng mặt lên, thấy người trở về là Khâu Sơ Tuyết, cô ta thản nhiên nói: "A Tuyết, về rồi à."
Sau đó lại cúi đầu xuống, chăm chú sơn móng tay, màu đỏ tươi đẹp tôn lên đôi tay trắng nõn xinh đẹp của Chu Ngọc.
Ánh mắt Khâu Sơ Tuyết lóe lên một tia trào phúng, ngay sau đó lại bình tĩnh trở lại: "Ừ, về rồi, bọn Kiều Kiều đâu?"
Nghe thấy tên của Tần Kiều Kiều, trong mắt Chu Ngọc chợt lóe lên sự ghen ghét, khuôn mặt nhỏ cũng trầm xuống: "Theo anh Triệt đi dạo chợ phiên rồi."
Nói đến đây, Chu Ngọc đến móng tay cũng không thèm sơn nữa, tức giận mở miệng: "Cậu nói xem Tần gia là có ý gì? Lúc trước không phải đã nói rõ rồi sao, chúng ta cho bọn họ đồ ăn, bọn họ giúp tôi tìm người nhà. Nhưng bây giờ chúng ta đến nơi đây đã được một tháng rồi, cũng không thấy bọn họ có hành động gì."
Khâu Sơ Tuyết không lên tiếng đáp lại, Chu Ngọc thấy cô ấy trầm mặc, nhịn không được liếc cô ấy một cái: "Cậu nói gì đi chứ, cậu là dị năng giả hệ hỏa đó, có thể có chút chí khí hay không? Hiện tại đồ ăn đều đã giao hết cho Tần gia, tôi muốn mua vài thứ đồ cũng không được."
Không có mỹ phẩm, không có quần áo đẹp đẽ, làm sao cô ta có thể hấp dẫn anh Triệt đây. Cô ta không để cho anh Triệt bị tiện nhân Tần Kiều Kiều kia cướp đi được.
Khâu Sơ Tuyết vẫn không lên tiếng, Chu Ngọc nhìn bộ dáng im lặng của cô càng nhìn tâm càng phiền: "Sớm biết, sớm biết vậy lúc trước tôi đã đi theo Tần Nhất. Chí ít đi theo cậu ấy, hiện tại tôi sẽ không gặp phải tình huống uất ức như này."