Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Tiểu gia hỏa nghe thấy phải giảm béo, cả người bắt đầu xù lông, những sợi lông tơ màu xanh lam bên ngoài tất cả đều xoã tung ra, nhìn...

Càng mập, cũng càng ngốc nghếch hơn.

"Chít chít chít chít." Nữ nhân ngu xuẩn, sao ngươi có thể nói ta như thế, ta thế nhưng là Băng Phượng điện hạ vĩ đại, điện hạ ta thế này gọi là uy vũ hùng tráng, không gọi là béo!

Tần Nhất gõ cái đầu nhỏ của Băng Phượng, trầm giọng nói: "Mày còn biết uy vũ hùng tráng?"

Cơ thể nhỏ này của nó kết hợp với cái đầu vừa xuẩn vừa ngốc, cùng uy vũ hùng tráng có quăng cả chục con dao phay cũng không đến.

Tiểu Lam ưỡn bộ ngực nhỏ, nhìn Tần Nhất kinh thường nói: "Băng Phượng điện hạ vĩ đại ta đương nhiên là uy vũ hùng tráng, ta mới không giống ngươi, gầy như một con gà dù."

Vừa nói xong, Tiểu Lam lập tức dùng cánh che miệng lại. Đối diện với mắt phượng híp lại đầy nguy hiểm của Tần Nhất, trong lòng hô to hỏng bét.

Tần Nhất nhếch miệng cười lạnh, dọa Tiểu Lam không ngừng run rẩy..

"Nếu Băng Phượng điện hạ hùng tráng như vậy, chắc hẳn là không cần ăn nhiều thịt đâu, về sau mỗi ngày một cái đùi gà là đủ rồi, còn lại thì để cho con gà dù là tôi đây, dù sao tôi cũng muốn bồi bổ nhiều chút."

Tiểu Lam bị Tần Nhất chặn họng không nói ra lời, nghĩ đến về sau mỗi ngày chỉ có một cái đùi gà, nó lập tức ủ rũ gục đầu.

Mắt Tần Nhất lấp la lấp lánh, ý cười lấm tấm giống như là kim cương vỡ, đúng là đồ đần mà.



Nhưng lập tức mắt sắc của cô ngưng lại, nghĩ đến người phụ nữ trêи người đầy mùi máu tươi ban nãy bám theo cô, ánh mắt Tần Nhất lấp lóe u quang, sau đó vỗ vỗ đầu Tiểu Lam: "Được rồi, chúng ta cần phải trở về."

Thời điểm Tần Nhất về tới đúng lúc bọn Lâm Thanh vừa thu dọn xong phòng ốc, thuận tiện còn thái sẵn đồ ăn mình yêu thích bày ra gọn gàng, chỉ chờ cô trở về.

Tuy rằng tài nghệ nấu nướng của Vân Hoán không được, nhưng anh cắt thái đồ vật rất đẹp mắt, mỗi lần khi Tần Nhất nấu cơm, anh đều qua giúp cô xắt thức ăn.

Tất cả đã được chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần Tần Nhất xào nấu là có thể ăn.

"Nhất Nhất, cậu về rồi." Lâm Thanh thấy Tần Nhất trở về, lập tức tiến lên nghênh đón, nhưng thực ra là bị con vật nào đó trêи vai Tần Nhất hấp dẫn.

Anh vươn tay bắt lấy, Tần Nhất vừa không chú ý một cái, Tiểu Lam đã bị móng vuốt của Lâm Thanh tóm được xách ngược lên.

Tiểu Lam sững sờ, sau khi kịp phản ứng thì kịch liệt giãy dụa: "Chít chít chít chít."

Thả ta ra, ta là Băng Phượng điện hạ vĩ đại đó! Nhân loại ngu xuẩn kia, ngươi có tin bổn điện hạ chỉ cần phun ra một ngụm băng liền có thể đông chết ngươi hay không, mau buông ta ra.

Lâm Thanh nhéo nhéo bụng núc ních thịt mềm của Tiểu Lam, Tần Nhất mắt sắc nhìn thấy vật nhỏ nào đó ngẩn người, bên trong mắt nhỏ còn hiện lên vẻ thẹn thùng.

Tiểu Lam giãy giụa lợi hại hơn: "Chít chít chít chít."



Ngươi, ngươi, ngươi, tên nhân loại đê tiện này! Thế mà, thế mà ngươi lại dám khinh bạc bổn điện hạ! Ta, ta, ta sẽ không để yên cho ngươi.

Khóe miệng Tần Nhất khẽ nhếch, con hàng này cũng không biết từ nơi nào học được mấy lời này, còn cái gì mà khinh bạc.

Nhìn Tiểu Lam thật sự muốn nổi cơn thịnh nộ, Tần Nhất mới ung dung cứu nó từ trong tay Lâm Thanh trở về, còn tiện tay nhét Tiểu Lam vào trong ngực.

Lâm Thanh nhíu nhíu mày, kinh ngạc hỏi: "Con gà béo mập này không phải để ăn sao?"

Tiểu Lam ghét nhất người khác gọi nó là gà, nó thế nhưng là Phượng Hoàng vĩ đại, thượng cổ Thần thú, làm sao có thể là gà.

Tiểu Lam xù lông muốn xông ra đập người, buông nó ra, nó phải cào cho mặt tên này nở hoa! Lão tử là thượng cổ Thần thú Phượng Hoàng, Phượng Hoàng!

Thế mà lại muốn ăn nó, một ngụm băng của lão tử phun ra cũng đủ chơi chết ngươi.

Lâm Thanh nhìn thấy trong mắt con nào đó tràn ngập lửa giận, hơi kinh ngạc, vật nhỏ này nghe hiểu được lời anh ta nói, thật có nhân tính.

"Nhất Nhất, sao con gà béo mập này lại tức giận như vậy." Lâm Thanh hỏi.

Tần Nhất trấn an vồ về sờ nhẹ lên đầu Tiểu Lam: "Nó không phải gà, cũng không phải dùng để ăn."

Lâm Thanh trái phải quan sát một chút viên tròn tròn màu lam trong ngực Tần Nhất, mặt mũi tràn đầy vẻ không tin: "Đây không phải là gà? Tôi ít đọc sách, cậu đừng có gạt tôi, đây nhìn thế nào cũng là một con gà."
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!